Cô Vợ Hợp Đồng Lạnh Lùng Không Dễ Đụng Đâu

Chương 312




“Cả thế giới đều biết, Thi Hạ là vợ của Lệ Cảnh Diễn. Nhưng không ai biết Lệ Cảnh Diễn rất thương vợ mình.”

“Cô ấy không cần biết. Tôi sẽ đối tốt với cô ấy, cô ấy là vợ tôi, như vậy là đủ rồi.” Lệ Cảnh Diễn nhàn nhạt trả lời.

Tuy anh là chủ tịch một công ty, biết lên kế hoạch và có quyền hạn tuyệt đối. Nhưng anh lại không giỏi ăn nói.

Anh sẽ không dễ nói lời yêu qua miệng của mình, sẽ không bày tỏ tâm ý của mình.

Nếu nhất định phải chứng mình bản thân yêu một người, vậy thì, anh sẽ dùng hành động thực tế của mình.

Lệ Cảnh Dương chỉ nhìn vào mắt của anh trai, người anh ngu ngốc này, đúng là đầu đất mà, anh đã không phân biệt rõ ràng rồi.

Nhưng cậu biết, anh mình làm vậy chắc chắn sẽ bị thiệt, đối với Thi Hạ mà nói, cũng có thể tương lai sẽ trở thành một loại mất mát.
……

Suốt hai tiếng đồng hồ, vì thiết bị không được hoàn hảo, nhưng cũng may Ninh Vô Ưu đưa tới bác sĩ tốt nhất.

Phẫu thuật được tiến hành suôn sẻ.

“Cũng may là kịp thời, trong lúc chờ bác sĩ bệnh viện trong thành phố tới, chắc Thi Hạ đau lắm đây.” Ninh Vô Ưu than thở.

Trên đường tới đây tim cô ấy thật sự muốn nhảy lên tới cổ họng luôn rồi!

“Đúng là thập tử nhất sinh mà!”

Những người bên cạnh đều cảm thấy như vậy, lúc nãy bọn họ sắp bị doạ một phen.

“Cám ơn cô, cô Ninh!” Đây là lần đầu tiên Lệ Cảnh Diễn tận tình khâm phục bác sĩ.

Hơn nữa cảm thấy bác sĩ là một nghề thiêng liêng và vinh quang.

Nhưng Ninh Vô Ưu chỉ mỉm cười trả lời “Khách sáo làm gì, anh đừng quên Hạ Hạ cũng là bạn của tôi.”

Có thể giúp được Hạ Hạ, có thể thấy Hạ Hạ bình an, thật ra trong lòng Ninh Vô Ưu mới thấy vui nhất.
Lệ Cảnh Diễn vẫn không hiểu rõ, anh lần đầu nhờ Lý Thao liên hệ với Ninh Vô Ưu từ Tín Nghi tới thành phố C

……

“Từ Tín Nghi tới thành phố C, sao cô có thể tới kịp đây trong vòng hai tiếng đồng hồ?” Lệ Cảnh Diễn không hiểu nên hỏi.

Khoảng cách giữa hai nơi này, ít nhất cũng cần 4 5 tiếng đồng hồ lái xe.

Lệ Cảnh Dương vừa ăn táo vừa giải thích tại sao lại nhanh như vậy.

“Em chạy hết tốc lực đó anh à. Em phạm luật, vượt hơn 200 cây đèn giao thông đó. Anh phải giúp em!”

Lần này vì cứu vợ của mình cho nên anh trai không thể thấy chết mà không cứu!

“Tôi có bạn làm ở cục giao thông vận tải, chuyện này cậu không cần lo lắng đâu.” Lệ Cảnh Diễn nhàn nhạt trả lời.

Cái tên nhóc thối tha, cậu rõ ràng biết chuyện này không cần mình ra mặt cũng có thể giải quyết ổn thoã!
“Sảng khoái.” Lệ Cảnh Dương cười.

Đúng lúc, bác sĩ Lý mà Ninh Vô Ưu đưa tới đi ra.

“Bác sĩ lý, tình hình vẫn ổn chứ?” Ninh Vô Ưu nhanh chóng đi qua hỏi.

Bác sĩ Lý gật đầu.

“Nghỉ ngơi một chút, chắc là không sao đâu. Yên tâm đi.”

Nghe bác sĩ Lý nói đã không sao, Ninh Vô Ưu thở phào nhẹ nhõm. Buổi tối này tim của cô ấy muốn nhảy ra ngoài luôn.

“Như vậy tốt rồi, như vậy tôi cũng yên tâm.”

Lệ Cảnh Diễn thấy xung quanh nhiều người như vậy, anh cũng cảm thấy không cần phải vậy.

Hơn nữa buổi tối bắt mọi người phải qua đây cũng làm khó mọi người rồi.

“Bây giờ mọi người tính sao đây? Có cần tôi kêu người tiễn mọi người về không?”

Lệ Cảnh Dương nhìn khắp bốn phía. Thật ra nơi này cũng tạm ổn, anh trai mình đã chọn nơi này mà.

“Không khí trên núi cũng tốt mà, em muốn ở đây vài ngày rồi hẳn đi. Hơn nữa bây giờ em mà về chắc chắn phải đối mặt với cuộc gọi của đồn cảnh sát.”

Ninh Vô Ưu suy nghĩ một hồi, chỗ này đều là đàn ông, tuy Lệ Cảnh Diễn là chồng của Hạ Hạ, nhưng cô vẫn thấy không yên tâm.

“Vậy tôi cũng ở lại cùng Hạ Hạ, đúng lúc có thể chăm sóc cho cậu ấy.”

Ninh Vô Ưu suy nghĩ, một mình cô ở lại cũng được, nhưng cũng không thể để đồng nghiệp của mình đợi ở đây chung với mình được!

“Anh Lệ, anh cho người giúp tôi đưa đồng nghiệp của mình về đi.”

Lệ Cảnh Diễn gật đầu. Chuyện này không thành vấn đề. Họ cùng nhau cứu vợ của anh thì đã là công thần rồi!

Lần này về bệnh viện Lân An, Lệ Cảnh Diễn đã liên hệ với viện trưởng, mọi người đều có thưởng.

“Được, cô cũng đừng gọi tôi là anh Lệ, gọi tôi là Lệ Cảnh Diễn được rồi, không cần khách sáo vậy đâu.” Lệ Cảnh Diễn nhìn Ninh Vô Ưu.

Ninh Vô Ưu suy nghĩ, cũng không từ chối ngay, cô ấy chỉ gật đầu.

“Được thôi, vậy thì …… Lệ Cảnh Diễn.”

Lệ Cảnh Diễn sau khi nói chuyện với người bên đây xong, cũng lập tức đi lo cho bà xã của mình.