Cô Vợ Hợp Đồng Lạnh Lùng Không Dễ Đụng Đâu

Chương 297




Thật là, cô cô đáng chết này, mẹ già nhà mình đang ở, sao không biết đường nói trước một tiếng.

Giờ thì tốt rồi, tự dưng anh xông tới, xấu hổ quá!

“Cha mẹ, sao hai người lại ở đây?” Lệ Cảnh Dương xấu hổ mà nhìn thoáng qua cha mẹ mình, rồi hỏi.

Anh cảm nhận rất rõ ràng, mẹ mình đang dùng một cái nhìn vô cùng không bình thường, để đánh giá chính mình!

“Cảnh Dương, sao con phải vội vã đến tìm bác sĩ Ninh như vậy?” Tô Giai Kỳ cười hỏi.

Nhưng mà, Lệ Cảnh Dương còn lười giải thích nhiều với mẹ già nhà mình ấy, có nói nhiều hơn nữa, thì mẹ già cũng sẽ không tin mình.

“Con…… Con có chút việc, Ninh Vô Ưu, cô ra đây với tôi.”

Lệ Cảnh Dương nói, trực tiếp kéo Ninh Vô Ưu ra khỏi phòng làm việc của cô ta.

Nhìn con trai mình kéo con gái nhà người ta đi khỏi, lúc này Tô Giai Kỳ mới yên tâm.
“Chồng này, em cảm thấy chắc là chúng ta không cần lo lắng cho Cảnh Dương nữa.”

Lệ Chí Nhân gật đầu, hiếm khi thấy ông cũng tán thành cách nghĩ của vợ mình.

Đúng là không cần lo lắng cho thằng nhóc thối nhà mình nữa rồi, nhìn bề ngoài có vẻ thằng nhóc đã thật sự thông suốt.

“Đúng đấy, anh cũng cảm thấy như vậy.”

Trên ban công bên ngoài phòng làm việc của Ninh Vô Ưu.

“Sao cha mẹ tôi lại ở đây?”

Lệ Cảnh Dương mang vẻ mặt tức giận nhìn Ninh Vô Ưu.

Nhưng mà, Ninh Vô Ưu mới là người cảm thấy không thể hiểu được đây!

Cha mẹ nhà anh ta không phải bị mình trói mang đến đây!

Hiện tại Lệ Cảnh Dương lại thế này, làm cho cô cảm thấy chính mình giống như bọn buôn người vậy, thế mà, còn bắt cóc cha mẹ Lệ Cảnh Dương!

“Chỗ này là bệnh viện, bọn họ tất nhiên là đến đây khám bệnh, anh làm con mà không biết đường quan tâm đến cha mẹ một chút!” Ninh Vô Ưu lẩm bẩm một tiếng.
Nghe thấy đến khám bệnh, lúc này Lệ Cảnh Dương mới cảm thấy chuyện này nghiêm trọng.

“Thế hiện giờ tình hình hai người họ thế nào, có nghiêm trọng không?”

Ninh Vô Ưu suy nghĩ một chút, bệnh thoát vị đĩa đệm, bệnh này rất khó nói.

“Chỉ có thể nói điều dưỡng từ từ, thoát vị đĩa đệm cũng không phải vấn đề gì lớn, có điều đôi khi sẽ tương đối đau đớn.” Ninh Vô Ưu giải thích.

Nghe thấy bệnh thoát vị đĩa đệm, Lệ Cảnh Dương cũng cảm thấy yên tâm không ít.

“Còn nữa, Ninh Vô Ưu, cô không nên lảng tránh vấn đề kia, vòng cổ của tôi đâu?”

Ninh Vô Ưu thật sự rất buồn bực, vòng cổ vòng cổ, một người đàn ông, cả ngày theo sau mình đòi vòng cổ, mấu chốt là, thậm chí cô còn không biết cái vòng cổ kia là cái nào!

“Tôi nói rồi, tôi không nhìn thấy vòng cổ của anh.” Khi Ninh Vô Ưu nói chuyện, có chút hấp tấp.
Thế nhưng, Lệ Cảnh Dương cũng là một người tính tình bướng bỉnh, chuyện anh đã nhận định, cho dù mười con trâu, cũng không kéo lại được!

“Có phải cô muốn nuốt riêng vòng cổ của tôi không?”

Ninh Vô Ưu trực tiếp nhìn anh một cách xem thường, cái gã này coi mình là loại người gì chứ!

“Cái dây xích rách nát kia của anh, trị giá ba chữ số sao? Tôi có cần phải nuốt riêng cái vòng cổ rách nát kia của anh sao?”

“Thế mà cô còn nó chưa từng nhìn thấy vòng cổ của tôi, vậy làm sao cô biết vòng cổ của tôi không đáng giá ba chữ số?” Lệ Cảnh Dương vẫn không tin Ninh Vô Ưu.

Ninh Vô Ưu khẽ mím môi, hít sâu một hơi, nhắc nhở bản thân, ngàn vạn lần không cần tức giận với loại người như Lệ Cảnh Dương, bởi vì căn bản không cần thiết phải như thế!

“Tôi…… Lệ Cảnh Dương, quả thực không thể nói lỹ với anh, anh cứ mãi hỏi tôi chuyện cái vòng cổ, tất nhiên tôi sẽ lên mạng xem ảnh chụp trước đây của anh một chút, cái vòng kia vốn dĩ không đáng mấy tiền.”

Ninh Vô Ưu thật sự vô cùng tức giận, cô không thể hiểu nổi, đây là bị người ta coi như kẻ trộm sao?

Thật đúng là không thể hiểu được, đã bao giờ cô làm chuyện như vậy đâu!

“Cái vòng cổ kia là do tôi từng đeo, nên đáng giá.” Vẻ mặt Lệ Cảnh Dương rất kiêu ngạo.

Ninh Vô Ưu thở dài.

“Tôi tiện tay cũng có thể ra một cái hàng nhái, ai biết có phải Lệ Cảnh Dương anh đã từng đeo hay không, hay là một cái kẻ ăn xin từng dùng, tôi cũng có thể nói là Lệ Cảnh Dương anh đấy!”

“Cô nói cái gì?”

“Không phải tôi muốn tranh cãi với anh, nhưng mà, nhất định tôi phải nói cho anh biết, hôm đó khi anh đến nhà tôi, đã không thấy vòng cổ, căn bản là tôi chưa từng nhìn thấy nó tận mắt!” Ninh Vô Ưu thật đúng là không biết phải nói sao nữa.