Cô Vợ Hợp Đồng Lạnh Lùng Không Dễ Đụng Đâu

Chương 241




Thi Hạ trong lòng trầm xuống, giống như mặt hồ tĩnh lặng, đột nhiên quăng vào một cục đá làm gợn lên từng đợt sóng lăn tăn.

Cô cũng nghĩ chắc sẽ có một ngày mình và Thẩm Giai sẽ gặp nhau, còn rất có thể, hai người sẽ gặp nhau vì một cái vấn đề mà cả hai đều không muốn phải nhắc tới.

Nhưng mà cô cũng không ngờ được, ngày này sẽ đến nhanh như vậy!

"Xin lỗi nhé, tôi cũng không thấy hai người chúng ta có chuyện gì để nói cả, hôm nay tôi còn rất nhiều việc bận." Thi Hạ từ chối thẳng thừng.

Bây giờ cô cũng không muốn nhìn thấy Thẩm Giai, hơn nữa, Thi Hạ cũng không thấy mình và Thẩm Giai có chuyện gì để nói cả.

"Nhưng mà, cô Thi, tôi có chuyện rất quan trọng muốn nói với cô." Thẩm Giai vẫn kiên trì.

Bây giờ Thi Hạ không muốn gặp mình, hơn nữa, lại là dưới tình huống cô ta biết rõ mối quan hệ giữa mình với Lệ Cảnh Diễn.
Thẩm Giai cảm thấy, Thi Hạ đang muốn trốn tránh mình!

"Xin lỗi nhé, tôi cũng không thấy hai người chúng ta có chuyện gì để nói, được rồi, tôi còn phải làm việc."

Thi Hạ nói xong liền muốn tắt máy, lại bị Thẩm Giai ngăn cản.

"Cô Thi, tôi có chuyện rất quan trọng muốn nói, cô Thi trốn tránh tôi như vậy, chẳng lẽ là không dám đối mặt với tôi sao?"

Nghe giọng Thẩm Giai như thể đang coi thường và cố khıêυ khí©h, làm cho Thi Hạ cảm thấy rất không thoải mái.

"Có chuyện gì, cô Thẩm cứ nói qua điện thoại cũng được." Giọng nói của Thi Hạ có vài phần trong trẻo nhưng lạnh lùng.

Cô cũng không phải người ngu, tự nhiên có thể cảm giác được, Thẩm Giai cũng không có ý tốt với mình.

Thẩm Giai cười cười, "Hai giờ chiều hôm nay, tôi chờ cô ở quán cà phê Thời Quang ở bệnh việc Bình An, không gặp không về."
"Tôi đã nói..."

Thi Hạ lời còn chưa nói hết câu điện thoại đã bị ngắt kết nối rồi.

Nghe điện thoại vang lên âm thanh "Tút tút tút", Thi Hạ có chút buồn bực.

"Giời ạ, sao lại có kiểu người như vậy cơ chứ?"

Cô còn chưa nói xong, Thẩm Giai đã tắt máy!

Đúng lúc này, Mạt Mạt đi vào đưa tài liệu cho cô liền nghe được Thi Hạ than thở như vậy.

Cô ấy nhịn không được cười hỏi, "Kiểu người như thế nào thế chị Thi Hạ?"

Rất hiếm khi thấy chị Thi Hạ như vậy.

Thi Hạ bĩu môi, thở dài, "Tiểu tam của chồng chị, hẹn chị chiều nay gặp mặt."

Cái gì?

Nếu như không phải mình đang đứng trước mặt Thi Hạ, Mạt Mạt còn tưởng rằng, mình nghe lầm rồi.

"Còn có tiểu tam dám hẹn gặp chính thất cơ đấy, chị Thi Hạ, sao trông chị có vẻ sợ thế!"

Chị Thi Hạ, cũng là anh hùng của mình.

Thế nhưng mà, anh hùng của cô bây giờ lại đã bị quân địch đánh cho quân lính tan rã, thất bại thảm hại rồi.
Mất mặt quá!

"Em thấy chị tệ lắm sao?" Thi Hạ đột nhiên nhìn cô ấy hỏi.

Cô ấy có hơi sửng sốt một chút, nhưng lại nhanh chóng cười lắc đầu.

Đương nhiên không dám thừa nhận rồi!

Thi Hạ thở dài, vẻ mặt bất đắc dĩ, "Mấu chốt là, chị không muốn đi."

Mạt Mạt bĩu môi nói, "Vậy đừng đi nữa, mấy cô gái như vậy da mặt dầy lắm, chị căn bản là đấu không lại đâu!"

Thi Hạ mím mím môi, dường như đang suy nghĩ cái gì.

Cô cũng rất muốn tránh Thẩm Giai, nhưng mà, bây giờ cô cũng không thể từ chối được!

"Được rồi được rồi, đi thì đi, binh tới tướng đỡ, nước tới đắp đất chặn, chị không sao đâu, em yên tâm đi."

Cô cũng không phải tiểu tam, có gì mà phải sợ, giống như Mạt Mạt nói vậy, chắc chẳng có chính thất nào mà lại tệ hại như mình cả!

"Chị thật sự ổn chứ?"

Mạt Mạt nghiêng nghiêng cái đầu, khó tin Thi Hạ.

Sự hoài nghi của cô ấy làm cho Thi Hạ trong lòng cảm giác rất không thoải mái!

"Nhìn chị giống một người phụ nữ yếu đuối vậy sao?"

"Không giống." Mạt Mạt lắc đầu.

Nhưng là, cô ấy vẫn cảm thấy hơi do dự, dù sao thì với những tiểu tam biết bày mưu kế, thì chị Thi Hạ hoàn toàn không thể ứng phó được!

Còn tiểu tam này cũng đã dám tìm tới cửa, vậy thì không cần phải nói cũng biết, khẳng định là có không ít chiêu trò.