Cô Vợ Hợp Đồng Lạnh Lùng Không Dễ Đụng Đâu

Chương 207




Lệ Cảnh Diễn gật đầu, cũng không phản bác.

“Mừng quá, cô còn nhớ thì tốt rồi.”

“……”

Thi Hạ đột nhiên cảm thấy, Lệ Cảnh Diễn là cố ý.

Họ nhanh chóng chọn xong món ăn rồi tìm một chỗ để ngồi xuống.

Lệ Cảnh Diễn cười nhìn Thi Hạ, “Căn tin này không têh, nhưng so với tập đoàn Lệ Thị thì vẫn còn chênh lệch nhiều.”

“Vậy anh về căn tin của mình mà ăn.”

Thi Hạ bây giờ chỉ muốn ăn thật nhanh rồi trốn đi ngay

Hình như anh đã nhìn ra ý đồ của Thi Hạ nên ôn tồn nói.

“Cô là ma đói hay sao, sao lại phải ăn gấp như vậy?”

Thi Hạ lẩm bẩm một câu “Đương nhiên không phải.”

Ăn chậm một chút thì chậm một chút, dù sao mọi người đều đã nhìn thấy cô cùng Lệ Cảnh Diễn cùng nhau xuất hiện rồi.

Lần trước cũng vậy, anh toàn cố tình, Thi Hạ cũng không hiểu tại sao anh lại làm vậy nữa.
Rõ mối quan hệ của họ chỉ là hai đường thẳng song song, không hiểu sao giờ lại trở nên rắc rối như vậy nữa.

Đã nói rõ nước sông không phạm nước giếng, cuối cùng là ai vượt ranh giới trước, cô cũng không rõ nữa.

Cơm nước xong xuôi, Thi Hạ hướng nhìn Lệ Cảnh Diễn rồi vẫy vẫy tay, tạm biệt anh.

Cơm trưa ăn xong rồi, Lệ Cảnh Diễn cũng nên về công ty của mình rồi nhỉ.

Nhưng Lệ Cảnh Diễn đi được hai bước liền quay đầu lại nhìn cô.

“Ngày mai tôi tới đón cô.”

Đón cô?

Lệ Cảnh Diễn vừa rồi lúc ăn cơm cũng đâu có nhắc với cô là mai có sự kiện gì đặc biệt!

“đi đâu?” Thi Hạ hỏi.

Lệ Cảnh Diễn giải thích nói, “Đến căn tin của tập đoàn Lệ Thị ăn cơm, để cô cảm nhận được chất lượng thức ăn ở bên đó.”

Chất lượng thức ăn?

“Ha ha, không cần đâu, tôi hiểu ý của anh là được rồi.” Thi Hạ cười.
Cô không cần đến công ty Lệ Cảnh Diễn cảm nhận gì cả! Không có hứng thú!

Nhưng Lệ Cảnh Diễn vẫn kiên trì: “Tôi sẽ qua đón cô, cô chờ tôi.”

“……”

Thi Hạ nhìn Lệ Cảnh Diễn rời đi, đột nhiên cảm thấy bản thân giống như đang khóc không ra nước mắt.

Cô thật sự không muốn đi.

Mạt Mạt bước đến, trên tay là cả một tập hồ sơ.

“Tổng giám đốc Thi, đây là lịch trình chiều nay.”

Thi Hạ gật đầu, mặt mày trông rất uể oải.

“Được, đặt trên bàn là được.”

“Tổng giám đốc Thi nè, chủ tịch Lệ hôm nay cố ý đi ăn với chị, tỏ vẻ thân mật, chị còn cảm thấy không vui sao?” Mạt Mạt tò mò hỏi.

Nhưng mà Thi Hạ chỉ cảm thấy chết thật rồi, Lệ Cảnh Diễn khi nào thân mật với cô cơ chứ!

Rõ ràng là toàn chọc phá cô thôi!

“Chị không cảm thấy thân mật gì cả.”
Thi Hạ nói rồi đi thẳng vào văn phòng.

Mạt Mạt còn đang ngây ngốc đứng phía sau, chẳng lẽ không phải sao?

Cả công ty đều đã biết rồi!

Ngày hôm sau, Thi Hạ đến công ty, chuyện cô quan tâm nhất là việc công bố dòng sản phẩm mặt nạ mới.

“Mạt Mạt, sản phẩm mới này, hết thảy đều thuận lợi chứ?”

“Hết thảy đều hoàn hảo ạ, tổng giám đốc Thi, em đã nói mà, quảng cáo này là hay nhất.” Mạt Mạt cười.

Ngày hôm qua đúng nửa đêm, sản phẩm được tung ra thị trường, ngày hôm sau đúng 6 giờ sáng, cô ấy đã chẩn bị xong số liệu thống kê cho Thi Hạ.

Thi Hạ xua xua tay, “Được rồi, đừng nói nữa, mau đi làm việc đi.”

Sản phẩm này trước mắt cũng rất được yêu thích, quảng cáo rất tốt, vậy là được rồi.

Nhưng Thi Hạ không biết, có một mối nguy hiểm rất khủng khϊếp đang chờ cô ở phía sau……