Cô Vợ Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 51: Anh về không thấy cô






Sáng hôm sau cô đến trường để học. Mãi đến 15h chiều cô mới hết tiết. Cô vội trở về nhà để sửa soạn một chút vì hôm nay cô lại có hẹn với Kai sẽ cùng đến thăm mẹ anh ấy. Cô chọn một chiếc váy màu hồng nhạt dài hơn đầu gối, tóc cô chỉ buông xõa tự nhiên, cô chỉ dùng một tí son là xong. Đúng 16h chiều Kai đã cho xe dừng trước cổng nhà. Cô liền đi xuống để khỏi phải trễ hẹn và sẵn tiện thông báo sẽ không dùng cơm


-Dì Phương hôm nay con sẽ không dùng cơm nhà!_Lương Thuần Mỹ


-Cô chủ lại ra ngoài sao?_Quản gia Phương hiền từ hỏi


-Dạ...con có hẹn với bạn_ Lương Thuần Mỹ


-Bạn cô có phải là người đi chiếc xe ô tô sang trọng đang đỗ trước cổng không?_ Quản gia Phương


-Uhm...đó chính là Kai. Mà thôi tạm biệt dì cháu phải đi kẻo trễ_ cô vừa nói vừa cười tươi rồi đi thẳng ra cổng


Kai vẫn ôn hòa cười tươi với cô rồi mở cửa xe cho cô. Chiếc xe ô tô màu đen sang trọng chạy một hồi rồi dừng hẳn trước một bệnh viện lớn


Kai dẫn cô  đi lên phòng bệnh mà mẹ anh đang nằm. Cánh cửa gỗ màu trắng mở ra. Một người phụ nữ trung niên đang ngồi trên giường bệnh trên tay bà còn đang cầm quyển sách. Nghe tiếng mở cửa bà liền ngước nhìn về phía cửa phòng rồi nở một nụ cười đôn hậu


-Kai con đến rồi à?_ bà ấy vừa nói vừa để quyển sách sang một bên


-Con đây mẹ!_ Kai vừa nói vừa bước tới ngồi trên giường bệnh của bà tay anh cầm lấy tay bà tỏa vẻ vui mừng


-Kia là..._ Bà Lục nhìn thấy một người lạ nên đành phải lên tiếng hỏi


-Đó là Thuần Mỹ bạn thân của con!_ Kai nói tay anh càng siết chặt tay bà hơn vì anh sợ bà quên...anh sợ bà sẽ vô tình tiết lộ bí mật của anh


Lương Thuần Mỹ nảy giờ vẫn đứng trước cửa, nghe thấy lời giới thiệu cô nhẹ nhàng bước vào trong cung kính chào hỏi


-Con chào Bác!. Bác thấy trong người thế nào rồi?_ Lương Thuần Mỹ


Trong lòng Bà Lục thầm khen ngợi vẻ đẹp và lời nói của cô. Cô quả thật rất đẹp và thận trọng trong từng lời nói, con trai bà đem lòng yêu cô ấy quả thật đúng


-Cảm ơn cháu. Bác đã khỏe nhiều rồi_ không hiểu sao ngay từ cái nhìn đầu tiên bà đã có thiện cảm với cô gái này... Chỉ tiếc cô không thể là con dâu của bà được


-À...Cháu có mua ít táo cho Bác_ Lương Thuần Mỹ nói xong liền để giỏ táo đỏ mà cô đã mua ở siêu thị trên đường đến bệnh viện đặt ngay ngắn trên bàn


-Cảm ơn cháu! Cháu khách sáo quá_ Bà Lục


Thật ra bà Lục đã về Trung Quốc trước Kai chỉ vài ngày. Vì lúc anh và bà chuẩn bị cùng nhau bay về Trung Quốc thì anh có việc đột xuất đành để bà về cùng nhân viên mà anh tin tưởng. Bà Lục tuổi cũng đã cao nên bà cũng rất nhớ quê hương của mình


Trò chuyện một lúc thì Kai ra ngoài mua thức ăn còn cô thì vẫn tiếp tục ở lại trò chuyện với bà Lục


______dãy phân cách_______


Chiếc xe Bentley rẽ vào cổng căn biệt thự màu trắng rồi dừng hẳn lại. Một người đàn ông với vóc người cao lớn và khuôn mặt góc cạnh rõ ràng với dáng vẻ vô cùng lạnh lùng từ trong xe bước ra rồi ung dung đi thẳng vào căn biệt thự. Anh đã trở về sau chuyến công tác vài ngày ở Mĩ


-Cậu chủ cậu về rồi!_giọng nói hiền từ của một người phụ nữ tầm 50 tuổi vang vọng


-Uhm...Quản gia Phương Thuần Mỹ chưa về nhà sao?_ Trịnh Tuấn


-Cô chủ đã ra ngoài cùng bạn rồi thưa cậu_ quản gia Phương


-Bạn sao?_ Trịnh Tuấn liền chau mày khó chịu hỏi


-Vâng!. Hình như là cậu Kai gì đó_quản gia Phương trong tiềm thức còn nhớ thoáng qua cái tên mà Lương Thuần Mỹ đã nói. Trong lòng bà chỉ nghĩ rằng nói tên ra sẽ làm anh yên tâm hơn nào ngờ....


-Chết tiệt!!!!_anh rống lên rồi đi thẳng ra ngoài xe


Lâm Trung Nhân thấy vậy trong lòng có chút bất an lo lắng hỏi


-Trịnh thiếu có chuyện gì sao?_ trợ lý Lâm vừa hỏi vừa mở cửa xe cho anh.


Anh liền ngồi vào trong. Khuôn mặt vẫn lộ rõ nét không vui. Khi anh còn bên Mĩ đã nghe Lâm Trung Nhân thông bào cô đã ra ngoài ăn tối với bạn lâu ngày không gặp. Linh tính anh cho thấy đó chính là người đàn ông tên Kai kia hôm nay anh trở về gặp thêm chuyện này anh càng chắc chắn linh tính của mình là đúng


Anh lấy di động trong túi ra bật vào phần mềm thiết bị theo dõi và kêu Lâm Trung Nhân lái xe.


Không phải từ nhiên anh để thiết bị theo dõi trên máy của cô. Chỉ là lần trước cô gặp nguy hiểm nên anh mới bất đắt dĩ cài thiết bị đó trên máy của cô. Hôm nay có lẽ anh cần phải sử dụng nó


Trong lòng anh không hiểu tại sao lại phẫn nộ như thế này chỉ biết hiện tại anh rất giận vì cô đang tùy tiện ra ngoài cùng người đàn ông khác