Ánh nắng nhẹ của buổi sáng rọi vào căn phòng màu trắng. Trên chiếc giường rộng lớn một đôi nam nữ nằm ngủ với dáng vẻ vô cùng thân mật.
Cô gái ngủ vô cùng sâu tay cô bất giác vòng qua hông của người đàn ông bên cạnh, chân cô cũng thuận thế gác sang đôi chân thon dài của anh. Chiếc gối ôm màu trắng mà đêm qua cô dùng để ngăn cách giữa hai người bây giờ đã bị đá văng sang một bên. Người đàn ông lại vô cùng kiên nghị, dường như anh không có ý định ôm lại cô gái nằm cạnh, tay anh vẫn khoanh trước ngực cặp chân dài rắn chắc yên phận không một chút xê dịch
Cô khẽ ngáp nhẹ một cái, đôi mắt đẹp dần dần hé mở. Đập vào thị giác của cô là góc cạnh khuôn mặt của một người đàn ông vô cùng tuấn tú.
Chưa bao giờ cô được nhìn anh gần như hôm nay và cũng vì thế cô đã không để ý đến tay chân của mình đang đặt ở đâu. Trong lòng cô thầm nghĩ chưa một lúc nào cô nghĩ mình sẽ ngủ chung một chiếc giường với tổng giám đốc của một công ty phát triển hàng đầu thế giới hiện nay. Bình thường anh đã rất lạnh lùng tại sao khi ngủ vẻ ương ngạnh đó vẫn không vơi đi
-Nhìn đủ chưa cô Lương?_ người đàn ông bên cạnh cô bất ngờ lên tiếng
Cô thì đang mãi ngắm nhìn và suy nghĩ chợt nghe thấy tiếng nói của anh khiến tim muốn bay ra khỏi lồng ngực
-Hảaaaaa...._ cô rất ngượng khi nghe câu hỏi của anh
-Dáng ngủ của em thật đẹp đó!_ anh nói cặp mắt đen cũng mở hẳn ra
Cái gì.... Cô la trong lòng đồng thời nhìn xung quanh. Cuối cùng cô muốn tìm một cái lỗ để chui xuống cho xong. Tại sao tay cô lại vòng qua hông anh một cách thân thiết thế kia, chân cô tại sao lại gác lên chân anh một cách thân mật đến thế. Cô vội thu tay chân lại rồi nhảy xuống giường
-Anh...anh dậy lúc nào huh?_ cô hỏi để lãng tránh câu nói vừa rồi của anh
-Đủ để chứng kiến mọi việc em làm_ câu nói của anh kết thúc thì bầu trời của cô dường như sụp đổ. Vậy là anh đã dậy trước cô sao, cũng đồng nghĩa anh đã chứng kiến cảnh cô ngủ say không tự chủ hành động của bản thân sao
Cô không biết làm gì đánh chạy thẳng vào trong nhà tắm làm VSCN. Anh thì vẫn nằm trên giường môi khẽ nhếch lên một chút.
Sau khi cô làm VSCN xong thì đi thẳng xuống dưới nhà. Mùi thơm của thức ăn nhanh chóng dậy mùi. Trên bàn gần 10 món cho buổi sáng. Tất cả những thức ăn đều bày biện trên bàn rất đẹp mắt. Đúng là giới thượng lưu có khác bữa sáng cũng cầu kì như vậy, món nào cũng đắt tiền anh quả thật là thừa tiền mà
Cô từ tối hôm qua rất bận nên ăn rất ít cho nên sáng hôm nay cảm giác đói đã nhanh chóng tìm tới. Anh cùng vừa bước xuống thấy cô, biết cô đói nên anh liền bảo cô dùng điểm tâm
Dùng bữa sáng thôi_ anh nói xong thì kéo ghế ra ngồi xuống. Cô cũng nhanh chóng kéo ghế ngồi đối diện với anh.
Anh bắt đầu dùng đũa gắp thức ăn. Anh ăn mỗi thứ một ít như đang nếm mùi vị. Cô dù gì cũng không phải lần đầu dùng bữa cùng anh nên cũng đỡ ngại, cô dùng đũa của mình gắp những món mà mình thích
-Lát nữa anh đưa em đến trường đại học_ anh nói
Cô biết anh rất quy tín và làm việc rất nhanh. Anh lại không có nhiều thời gian nên anh sắp xếp sao cô nghe vậy
-Được _ Lương Thuần Mỹ
Sau khi dúng bữa sáng xong thì anh và cô cùng lên phòng thay quần áo. Cô mặc một chiếc đầm màu xanh nhạt dài tới đầu gối còn anh vẫn là bộ đồ tây trang màu đen
Anh và cô thay đồ xong thì đi xuống. Trợ lý Lâm đã đợi sẵn, hai người lần lượt lên xe. Chiếc xe chạy êm ả trên đường phố Bắc Kinh rồi dừng lại trước một trường Đại Học nổi tiếng bậc nhất Trung Quốc.
Cô và anh bước xuống. Anh nắm tay cô đi vào trong, đưa cô đi gặp những giáo viên của trường, thầy hiệu trưởng và phòng cô sẽ học.
Tất cả những người ở đây không ai dám đắt tội với cô vì họ đã quá quen thuộc với cái tên và thế lực của anh, cô lại là vợ của anh thì ai mà dám động. Hơn nữa anh đã bắt đầu đầu tư vào ngôi trường này nên họ hết mực cúi đầu
Cô thật sự rất biết ơn anh. Cuộc đời tưởng chừng không biết cánh cửa đại học ra sao vậy mà bây giờ lại có thể tiếp tục, lại còn ở điều kiện tốt nhất