Mặc Tử Hân lập tức nghĩ đến Doãn Tư Thần.
Chính hắn đã ra tay?
Mặc Tử Hân không thể nghi ngờ ai khác ngoài Doãn Tư Thần có đủ khả năng này.
Đúng lúc Doãn Tư Thần vừa tắm xong sau giấc ngủ sâu, tinh thần sảng kɧօáϊ bước đến: "Sắc mặt của Mặc tổng hình như không tốt, có phải tối qua nghỉ ngơi không thoải mái?" Doãn Tư Thần đầy ý cười nhìn Mặc Tử Hân.
Mặc Tử Hân giật giật môi, đương nhiên anh ta không thoải mái rồi. Từ lúc biết tin trang mạng điện tử chính thức bị đột nhập, kẻ trợ thủ đắc lực lại bị người khác triệt tiêu, thì anh ta đã không ngủ mà thức đến giờ.
Nhưng một người như anh ta sao có thể để lộ bộ dạng ưu tư này!
"Có thể do lạ chỗ nên ngủ không quen giấc!" Mặc Tử Hân điềm nhiên nói: "Tôi đúng thật không thể so với Doãn tổng, anh đi khắp thế giới đã quen, rất thoải mái và có thể yên giấc ở bất kỳ nơi nào. Còn tôi trước giờ phần lớn thời gian đều ở Trung Quốc, có đi tới đi lui cũng quanh quẩn các thành phố trong nước, tự nhiên thấy mình cũng có chỗ dở thật! Vì vậy ông nội cũng từng dạy bảo tôi nhiều lần, thân là con cháu quân nhân thì không thể đem mình so với các công tử hào môn được!"
Doãn Tư Thần nghe hiểu ý tứ châm biếm nói xéo của Mặc Tử Hân, nhưng anh cũng không thèm để ý tới, bởi đã hạ thủ được một cánh tay đắc lực của Mặc Tử Hân nên trong lòng anh rất hả dạ, tâm tình thật tốt!
Mặc Tử Hân không còn sự hỗ trợ của tên quan viên, phỏng chừng việc kinh doanh tại thành phố kia cũng bị gián đoạn, tổn thất dự đoán khoảng trăm triệu. Nghĩ đến chuyện này càng làm tâm tình Doãn Tư Thần cảm thấy kɧօáϊ trá đắc ý!
"À, vậy là tôi thật thiếu sót, đã không suy nghĩ chu toàn rồi! Lần tới tôi nhất định căn dặn người chuẩn bị giường lớn như giường nhà Mặc tổng, vậy thì Mặc tổng sẽ không mất ngủ vì lạ chỗ rồi!" Doãn Tư Thần lạnh nhạt trả lời.
Ánh mắt Mặc Tử Hân muốn bốc lửa vì tức giận, chỉ là ngọn lửa này không thiêu đốt được bao lâu đã tự dập tắt. Bởi vì Cố Hề Hề đã đến!
Mặc Tử Hân phát hiện Cố Hề Hề đến, đương nhiên Doãn Tư Thần cũng vậy.
Doãn Tư Thần thấy ánh mắt Mặc Tử Hân loé sáng khi nhìn Cố Hề Hề, đáy lòng anh càng thêm khó chịu!
Vốn chỉ muốn chỉnh một chút bằng cách hạ thủ cánh tay đắc lực của Mặc Tử Hân. Ừ thôi, hôm nay sẽ xử lý tiếp, tiếp tục triệt tiêu cái đuôi của hắn vậy! Tuy bà nội đã lệnh phải giữ quan hệ tốt với Mặc Tử Hân, nhưng cũng không nói là không được chèn ép Mặc gia!
Dám mơ tưởng đến người phụ nữ của anh, thì dù là đối tác cũng phải chịu trả giá không nhỏ!
"Chào buổi sáng!" Cố Hề Hề tươi cười chào hỏi Doãn Tư Thần và Mặc Tử Hân.
Nhìn vẻ mặt tỏa sáng của Cố Hề Hề, Doãn Tư Thần nhịn không được nghiến răng. Anh phải ngủ ở thư phòng một mình, còn cô ngược lại có vẻ ngủ rất ngon!
"Chào buổi sáng!" Mặc Tử Hân tao nhã chào lại. Trước mặt Cố Hề Hề thì Mặc Tử Hân luôn là bộ dáng lễ nghi không hề có khiếm khuyết.
"Ừ." Doãn Tư Thần lạnh nhạt đáp, thật ra anh rất muốn nói: Chào buổi sáng cái gì chứ? Trời đã gần trưa rồi!
Cố Hề Hề nhớ theo lịch trình thì hôm qua là một ngày thư giãn, hôm nay sẽ bàn về việc hợp tác. Nhưng mà nhìn sắc mặt của hai nhân vật chính, giống như hôm nay không muốn bàn công việc vậy?
Chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra mà cô không biết sao?
Mộc Nhược Na từ từ mở miệng: "Có phải tôi đến đây không đúng lúc phải không? Tôi chỉ theo Cố Hề Hề đến ăn sáng thôi! Lão đại để tôi một mình ở đây rồi đi bàn công việc với đối tác, mặc kệ tôi luôn rồi!"
Doãn Tư Thần liếc Mộc Nhược Na một cái: "Vậy tối qua Hề Hề nghỉ ở chỗ của cô?"
"Đúng vậy, nếu không còn có thể ở đâu?" Mộc Nhược Na gật đầu, vẻ mặt như đang kể công.
Doãn Tư Thần nhìn Cố Hề Hề, con chuột đồng nhỏ này vẫn ở trong trạng thái mờ mịt. Xem ra cô không thông minh như anh nghĩ!
"Được rồi, mọi người đừng đứng ở đây nữa, bữa sáng đã chuẩn bị xong. Mặc tổng mời đi bên này!" Doãn Tư Thần nói với Mặc Tử Hân. Tuy đã ngầm triệt tiêu lực lượng của đối phương, thì bên ngoài vẫn phải tỏ vẻ thân tình hợp tác.
Mặc Tử Hân cũng phối hợp diễn kịch cùng Doãn Tư Thần, ra vẻ như không biết gì rồi cùng nhau bước vào phòng ăn.
Lúc ăn sáng thì Cố Hề Hề nhìn thấy sắc mặt mọi người đã bình thường trở lại, cô không khỏi thắc mắc sao vẫn chưa bàn đến chuyện điều khoản hợp tác.
Thấy Cố Hề Hề cứ bộ dáng xoắn xuýt rối rắm, Doãn Tư Thần không nhịn được hỏi: "Em làm sao vậy? Sao lại cứ ngồi không yên vậy?"
Cố Hề Hề vẻ mặt vô tội nhìn Doãn Tư Thần: "Em nhớ lần này chúng ta đến đây để bàn chuyện hợp tác mà, đâu phải là đến để chơi!"
Khụ khụ.. khụ khụ.. khụ khụ! Ba người còn lại trêи bàn ăn thiếu chút nữa sặc nước miếng mà chết!
Doãn Tư Thần thở dài, được rồi, con chuột đồng nhỏ của anh là một nhân viên thật chăm chỉ, nhưng cô đúng là không biết gì về ngoại giao. Dù công việc nào từ báo cáo đến lập kế hoạch, cô đều làm rất tốt, trừ phương diện ngoại giao đàm phán..
Điều này có thể xem là ông trời công bằng, không để ai có hết mọi tài năng không?
Mặc Tử Hân nhìn Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần ăn ý với nhau như vậy, anh ta lại cảm thấy hoài nghi hình ảnh này. Nhưng dù sao thì anh ta đã quyết tâm sẽ chiếm lấy tình cảm của Cố Hề Hề và mang cô rời khỏi!
"Đúng vậy, thư giãn cũng đã thư giãn rồi, chúng ta nên bàn đến việc chính thôi!" Mặc Tử Hân cười nói: "Nghe nói bản thảo kế hoạch lần này là do Cố tiểu thư phụ trách?"
Cố Hề Hề ngượng ngùng đáp: "Thật ra tôi chỉ.."
"Đúng thế, Hề Hề vì kế hoạch lần này quả thật đã dốc hết tâm trí!" Doãn Tư Thần lập tức ngắt lời Cố Hề Hề, nói với Mặc Tử Hân: "Tôi làm chồng có vẻ hơi khắc nghiệt thì phải!"
Mộc Nhược Na vẫn là biểu tình như mọi việc không liên quan gì đến cô, chỉ cúi đầu lo ăn bữa sáng.
Nếu Doãn Tư Thần nói vậy rồi, Cố Hề Hề còn có thể nói gì đây?
Nhưng sau khi dùng bữa sáng xong, lúc mọi người bắt đầu đàm phán điều khoản của kế hoạch, Cố Hề Hề mới biết vì sao lúc nãy Doãn Tư Thần lại nói như vậy. Bởi vì bản kế hoạch này vốn không phải bản thảo mà cô đã soạn!
Mà bản kế hoạch này so với bản thảo cô soạn ra thì điều khoản còn hà khắc gấp trăm lần!
Ban đầu Cố Hề Hề để tỷ lệ hợp tác hai bên là sáu – bốn, tức là tập đoàn Doãn thị phụ trách chính việc xử lý nguồn năng lượng và khâu khai thác trong quốc nội, chiếm sáu phần lợi nhuận, còn Mặc gia phụ trách việc vận động hành lang các mối quan hệ hỗ trợ, và chiếm bốn phần lợi nhuận.
Hiện tại lại biến thành tập đoàn Doãn thị chỉ phụ trách xử lý nguồn năng lượng, các khâu khai thác trong quốc nội đều để Mặc gia làm, kể cả phí vận chuyển ra nước ngoài cũng là Mặc gia đảm nhận!
Tỷ lệ lợi nhuận cũng thay đổi, chia lại thành tám – hai! Tập đoàn Doãn thị tám phần, Mặc gia hai phần!
Lúc Mặc Tử Hân nhìn hợp đồng, nhất thời giận quá hóa cười. Một người luôn điềm tĩnh như vậy mà cũng bị tức giận, đúng là không dễ dàng mà!
Mặc Tử Hân ném hợp đồng lên bàn, ngẩng đầu nhìn Doãn Tư Thần: "Doãn gia luôn thích nói đùa như vậy sao?"
Vẻ mặt Cố Hề Hề khó hiểu, cô ngẩng đầu nhìn Doãn Tư Thần.
Bản thảo hợp đồng này rõ ràng không phải cô viết mà! Cô cũng đâu phải suy tính lợi nhuận hẹp hòi như vậy! Vả lại tỷ lệ sáu – bốn không phải Doãn Tư Thần tự định ra ban đầu sao? Vì Doãn gia nắm nguồn lực nhiều nên sẽ chiếm sáu phần, bốn phần lợi nhuận còn lại là của Mặc gia.
Sao giờ mới có một ngày mà hợp đồng lại thay đổi rồi?
Doãn Tư Thần đã đoán trước phản ứng này, cũng chỉ ngồi đó không nói gì. Lúc này Tiểu A gõ cửa tiến vào cạnh Doãn Tư Thần, nói nhỏ bên tai anh chuyện gì đó. Khóe miệng Doãn Tư Thần hiển nhiên hiện lên ý cười nhàn nhạt.
Vừa lúc trợ lý của Mặc Tử Hân cũng vội vã đi vào nói mấy câu bên tai anh ta. Nếu so với Doãn Tư Thần vẫn một sắc mặt ung dung, thì Mặc Tử Hân đã biến sắc cực xấu!
"Thì ra là anh!" Đến hiện tại nếu Mặc Tử Hân còn không biết ai giở trò thì anh ta quá là hồ đồ rồi!
Doãn Tư Thần không trả lời lại, mà nói với Tiểu A: "Hề Hề hơi mệt, cậu dẫn cô ấy đi nghỉ ngơi đi!"
Cố Hề Hề vẫn đang mơ hồ không hiểu giữa hai người đàn ông này xảy ra chuyện gì, mờ mịt trả lời: "Tôi đâu có mệt.."
Tiểu A tiến lại gần nói: "Thiếu phu nhân, cô cũng còn phải sắp xếp thời gian để bầu bạn với Mộc tổng nữa mà! Khu một là khu vực riêng của Doãn gia, nếu không có tổng giám đốc hoặc thiếu phu nhân đồng ý thì Mộc tổng cũng hơi bất tiện trong việc sử dụng tiện nghi để nghỉ ngơi ở đây!
Cố Hề Hề vừa nghe liền đứng dậy khẩn trương đi theo Tiểu A.
Trời ạ, cô đã quên béng luôn chuyện này rồi!
Ăn sáng xong cô liền đi theo Doãn Tư Thần và Mặc Tử Hân đến phòng khách để đàm phán về hợp đồng mà quên mất vấn đề hạn chế ở khu một. Mộc Nhược Na theo cô qua đây, cô lại để mặc người ta thì thật không phải mà!
Cố Hề Hề tất bật đi theo Tiểu A, cô vừa đi thì hai người đàn ông trong phòng liền không cần che giấu nữa.
" Chẳng lẽ Doãn tổng không muốn cho tôi một lời giải thích vì sao lại hạ thủ với tên quan viên kia? "Ánh mắt màu lam của Mặc Tử Hân trầm xuống, đáy mắt tràn đầy bất mãn.
Tuy rằng tên quan viên này không phải người quan trọng. Nhưng nói thế nào cũng là người của mình, nói hạ thủ liền ra tay, thì khác nào không xem Mặc Tử Hân anh ra gì!
Tục ngữ có câu đánh chó phải nể mặt chủ! Doãn Tư Thần là cố ý không coi Mặc Tử Hân ra gì!
" Mặc tổng nói vậy là ý tứ gì? "Doãn Tư Thần làm vẻ mặt vô tội:" Ngày hôm qua tôi luôn đi cùng anh, cả buổi tối cũng không đi đâu khác, sao đột nhiên lại hỏi như vậy? "
Mặc Tử Hân nhìn thái độ của Doãn Tư Thần, đôi mắt màu lam nhất thời nhíu lại.
Doãn Tư Thần chỉ vào bản hợp đồng trêи bàn, nói:" Hợp đồng này quả thật không phải là bản mà Hề Hề đã soạn, mà là bản hôm nay tôi vừa thay đổi! "
Doãn Tư Thần cũng không đành lòng để Cố Hề Hề mang tiếng xấu này, cho nên anh cũng rất thẳng thắn. Nhưng chính câu nói này lại càng làm Mặc Tử Hân tức đến nghẹn.
Là công khai khi dễ người khác sao?
" Nghe nói bối cảnh Mặc gia là quan hệ quân nhân mật thiết với hệ thống chính trị, ông nội của Mặc tổng nắm quyền cả một quân khu, dưới quyền có không ít các nhân vật quan trọng trong bộ máy chính trị. Ngay cả Mặc tổng cũng là một nhân vật có quyền lực không ai bằng! "Doãn Tư Thần chậm rãi mở miệng:" Tập đoàn Doãn thị của tôi nào dám ăn gan hùm mật gấu mà từ chối đề nghị hợp tác? Vậy nên lý do gì mà Mặc tổng lại nghĩ chuyện này do Tư Thần làm?"
Nhìn bộ dáng Doãn Tư Thần thảnh thơi, Mặc Tử Hân càng tức giận! Sự kiềm nén hôm nay của anh ta là tới cực điểm rồi!
Tuy Doãn Tư Thần ở trong nước hoàn toàn không có quan hệ gì với quân đội và hệ thống chính trị, nhưng quyền lực của tập đoàn Doãn thị ở thành phố S, cũng không hề thua gì Mặc gia ở thành phố X.
Hơn nữa tập đoàn Doãn thị lại nắm nguồn năng lực chính ở Trung Đông và Châu phi, không chỉ những thế lực ở trong nước khao khát, mà cả những thế lực ở nước ngoài cũng đều dòm ngó.
Nói trắng ra là Doãn gia rất muốn thâu tóm toàn bộ tất cả nguồn năng lượng này trong tay!