Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc

Chương 8




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Chính vào lúc này, bác sĩ chịu trách nhiệm với Cố Hề Hề cười híp mắt mà nói: “Thiếu phu nhân, xin hãy yên tâm, đứa bé trong bụng của cô rất tốt, rất khỏe mạnh!”

Gương mặt của Cố Hề Hề đột nhiên trở nên trắng bệch, hai mắt trừng thật to, bắt lấy vị bác sĩ đang khám cho cô, giọng nói mang theo sự run rẩy: “Bác sĩ nói sao? Đứa bé? Bác sĩ nói tôi mang thai?”

Mặc dù cô rất thích trẻ con, cũng rất cần một đứa trẻ, nhưng cô chỉ hi vọng có con với Triệu Trạch Cương, mà không phải là đứa trẻ này.

Cô còn cho rằng cơn ác mộng đã đi qua, ai ngờ lại dính cô như hình với bóng.

Nhưng tại sao? Tại sao ông trời lại ác nghiệt như vậy, còn kéo cô đến một hiện thực như thế, lại bắt cô chịu đựng một hình phạt như vậy?

Mà lúc này, Doãn Tư Thần ở bên ngoài cũng đã vô cùng vô cùng tức giận.

“Không được! Bà nội, có nói gì đi nữa thì con cũng sẽ không kết hôn với cô ấy!” Doãn Tư Thần như muốn nổ tung: “Con tuyệt đối sẽ không cưới người phụ nữ mà con không yêu!”

Bà Doãn dùng ánh mắt lạnh lùng mà liếc Doãn Tư Thần, giọng điệu vô cùng lạnh lùng: “Tư Thần, con nghĩ cho rõ đi! Trước mắt là công ty đang hợp tác với tập đoàn của Hàn Quốc, không bao lâu nữa, hội trưởng và phu nhân sẽ đến thăm hỏi, mà thứ bọn họ xem trọng nhất, chính là quan niệm về gia đình! Con vì một người phụ nữ khác mà vứt bỏ người phụ nữ mang thai con của mình, con cảm thấy bọn họ sẽ coi trọng tập đoàn nhà họ Doãn của chúng ta sao?”

Khi Doãn Tư Thần nghe được lời nói của bà Doãn, trong nháy mắt tâm trạng cũng bình tĩnh trở lại.

Châm một điếu thuốc, đợi đến khi anh hút xong điếu thuốc, thì đã hoàn toàn bình tĩnh.

Bà Doãn thấy tâm trạng của cháu trai cuối cùng cũng đã ổn định lại, mới tiếp tục nói: “Lập trường của bà rất rõ ràng, con nhất định phải kết hôn với con bé, mà không phải để con bé phải bí mật sinh ra đứa bé này, sau đó thì bị con vứt bỏ đi! Tập đoàn Hàn Quốc sẽ kí hợp đồng với tập đoàn nhà họ Doãn của chúng ta 10 năm, bà tuyệt đối không cho phép bất kì ai phá hư lần hợp tác này!”

“Tập đoàn nhà họ Doãn tuyệt đối không thể không có người kế thừa! Tư Thần, hẳn là con đã biết có bao nhiêu chú bác đang thèm thuồng vị trí tổng giám đốc này của con! Nếu con vẫn tiếp tục không có người thừa kế, vậy thì chỉ cần con làm sai một việc nhỏ gì đó, vị trí của con chắc chắn sẽ bị lung lay!” bà Doãn tiếp tục nói: “Khi đó thù trong giặc ngoài, Tư Thần, con vẫn chưa rõ mình nên làm gì sao?”

Quả nhiên, Doãn Tư Thần liền dao động.

Lời của bà nội nói không sai.

Mặc dù anh có thể ngồi ở vị trí tổng giám đốc, là do bà nội đã mở đường cho anh lên vị trí này.

Chú bác của anh chỉ đơn giản là đang cắn răng mà chịu đựng, hận đến tận xương tủy.

Nhưng biểu hiện trong 2 năm nay của anh vô cùng xuất sắc, giá trị của tập đoàn nhà họ Doãn ở thành phố này tăng thêm 20%, như thế mới có thể chặn được mồm miệng của bọn họ.

Anh cũng không phải là một đứa bé không hiểu chuyện, nhưng anh không cam lòng việc kết hôn của mình lại bị người khác nắm trong tay.

Một tháng trước, tin tức của anh và Cố Hề Hề đã bị phát tán, khi đó đã có người úp mở mà phê bình anh, nếu không thể xử lí tốt, thật sự có thể sẽ xảy ra những tiêu cực. Hơn nữa đại diện của tập đoàn Hàn Quốc cũng đã cho rằng người phụ trong tin tức kia chính là phu nhân của anh.

Cuối cùng anh cũng ngẩng lên nhìn bà nội, nói một cách mệt mỏi: “Nội, con có thể đồng ý với bà sẽ kết hôn với cô ấy, để cho cô ấy sinh ra đứa bé này!”

Lúc này bà Doãn mới hài lòng mà gật đầu.

Đứa cháu này vẫn luôn là niềm kiêu hãnh nhất của bà!

Không chỉ thông minh, mà còn hiểu chuyện, biết cân nhắc nặng nhẹ, biết xem xét thời thế.

Là người thừa kế của nhà họ Doãn, nhất định phải chọn được bỏ được!

“Vậy thì đi động viên con bé một chút đi, Tư Thần, bà nội tin con biết chuyện gì là nên làm!”bà Doãn nhấc tay vỗ vỗ vai của cháu trai, hài lòng mà xoay người rời đi.

Doãn Tư Thần đưa mắt nhìn bà nội rời khỏi, ánh mắt rũ xuống, nỗi buồn trong đôi mắt hẹp dài kia không ai có thể nhìn thấu được.

Anh sẽ kết hôn, nhưng sống chung với người phụ nữ này, là tuyệt đối không thể!

Chẳng qua chỉ là một hợp đồng hôn nhân, Doãn Tư Thần anh cũng không chịu thiệt gì.

Cố Hề Hề bó gối ngồi trên giường khóc sụt sịt, y tá ở bên cạnh cũng không biết là đã xảy ra chuyện gì, rối rít mà nhìn lẫn nhau.

Có thể mang thai người thừa kế của nhà họ Doãn, đây là việc vui mà ông trời ban cho, tại sao trông cô ấy lại đau khổ như vậy chứ?

Chẳng lẽ căn bản là cô ấy không hề muốn có đứa bé này?

Hẳn là không phải....

Doãn Tư Thần từ bên ngoài chầm chậm đi vào, đôi chân thon dài thẳng tắp, càng giúp anh lộ ra nét đẹp siêu phàm.

Ngũ quan vô cùng hoàn mỹ, nhất là đôi mắt hẹp dài, trông vô cùng mị hoặc.

“Tổng giám đốc... thiếu phu nhân, cô ấy...” bác sĩ không kiềm được mà mở miệng nói.

“Biết rồi, mọi người ra ngoài hết đi!” Doãn Tư Thần phóng cơn giận ra ngoài, cả người như một vị đế vương, mọi người lập tức cúi đầu, không dám chống lại mệnh lệnh, nháo nhào rút đi.

Cố Hề Hề nghe được giọng nói này, lập tức ngẩng đầu, liền nhìn thấy Doãn Tư Thần.

Khi nhìn thấy người đàn ông này, nước mắt liền giống như những hạt ngọc trai bị đứt dây, làm thế nào cũng không thể kiềm chế được.

Lúc này, cô đã biết người đàn ông đứng ở trước mặt mình là ai rồi!