Sáng hôm sau Trác Thạc Hy thức giấc thấy mình đang nằm trên giường còn đắp chăn cẩn thận, cô không tin đây là sự thật khi nhìn thấy Hác Thế Kiệt đang ngủ ở sofa.
Trác Thạc Hy nhớ rõ ràng hôm qua mình nằm ngủ ở sofa chứ không phải trên giường, vậy là.... Trác Thạc Hy mỉm cười đi vào phòng tắm, cô tin một ngày không xa anh sẽ đón nhận cô.
Trác Thạc Hy đi xuống phòng bếp để phụ mọi người nấu bữa sáng, cô tuy là tiểu thư nhưng được bà Trác dạy nấu ăn và nấu ăn rất ngon.
Trác Thạc Hy đang trên cầu thang đi xuống thì nghe thấy hai cô người làm đang nói xấu mình.
" Cô ta ỷ mình là tiểu thư Trác gia nên muốn làm gì thì làm, chị thấy đó giờ này còn chưa xuống " Tiểu Lam nói
Tiểu Lam hiện tại đã 20 tuổi vào Hác gia giúp việc cũng được hai năm, hai năm nay cô luôn muốn quyến rũ Hác Thế Kiệt để làm thiếu phu nhân Hác gia.
Tiểu Lam rất không thích Trác Thạc Hy vì cô có mọi thứ còn cô ta thì không.
" Em nói vậy không sợ phu nhân nghe thấy sao? Phu nhân rất thương thiếu phu nhân " Chị Hạ Minh nói.
" Sợ gì chứ? Thiếu gia đâu có thương yêu gì cô ta, trước sau gì cả hai cũng sẽ ly hôn thôi, cô ta cũng sẽ cút về làm tiểu thư Trác gia " Tiểu Lam nhướn mày, cười nhạt
Trác Thạc Hy nghe xong mỉm cười đi xuống, vừa thấy cô thì Hạ Minh liền cúi đầu chào cô còn Tiểu Lam thì mặt xanh lét.
" Thiếu phu nhân " Hạ Minh nói
" Vâng "
Trác Thạc Hy mỉm cười gật đầu với Hạ Minh rồi đi vào phòng bếp phụ giúp đầu bếp nấu bữa sáng.
" Thấy chưa? Cũng may là thiếu phu nhân là người nhân từ hiền lành đó " Hạ Minh đánh vào tay Tiểu Lam.
" Sợ gì chứ? Bắt quá nghĩ việc thôi "
Tại phòng bếp, đầu bếp cứ không cho Trác Thạc Hy làm vì sợ bà Hác sẽ trách mắng, với lại ai cũng biết Trác Thạc Hy là cành vàng lá ngọc của Trác gia.
" Không sao đâu ạ, để con phụ mọi người "
" Không được đâu thiếu phu nhân, phu nhân sẽ la mất " đầu bếp nói, bà năm nay cũng đã hơn 40 tuổi
" Không sao, có gì con sẽ nói mà "
Đầu bếp thấy không cho Trác Thạc Hy làm cũng không được nên đành để cô giúp một tay. Trác Thạc Hy có hỏi về khẩu vị uống cafe của Hác Thế Kiệt thế nào, cô muốn tự tay mình pha cafe cho anh uống mỗi ngày.
Tiểu Lam đi vào thì thấy Trác Thạc Hy đang vui vẻ nói chuyện với mọi người mà cô không cam tâm. Tại sao ông trời lại cho Trác Thạc Hy mọi thứ từ khuôn mặt xinh đẹp đến gia thế hiểm hách và được ông bà Hác yêu thương còn cô thì không. Mọi thứ của Trác Thạc Hy cô đều muốn có và đặc biệt là thân phận Hác thiếu phu nhân.
Tiểu Lam nhìn thấy Trác Thạc Hy định lấy bình nước sôi pha cafe cho Hác Thế Kiệt thì đi lại đụng mạnh vào tay Trác Thạc Hy.
Trác Thạc Hy lấy bình nước sôi định cho vào cafe của anh thì bị đụng trúng tay cầm nên nước sôi quăng vào tay bên kia của cô.
" Aaa "
" Thiếu phu nhân "
Người làm đều la hét lên khi thấy một bên tay của Trác Thạc Hy bị bỏng do nước sôi. Ông bà Hác và Hác Thế Kiệt bên ngoài phòng khách nghe có tiếng la hét mà chạy vào xem sao.
" Thiếu phu nhân người bị bổng rồi "
" Không sao "
Hác Kiệt chạy vào trước thì thấy bốn năm người làm đang quay quanh Trác Thạc Hy, anh lo lắng hỏi.
" Chuyện gì vậy? "
" Thiếu gia, thiếu phu nhân bị bổng rồi "
Hác Thế Kiệt nghe hai chữ bị bỏng mà nhíu mày đi lại gần Trác Thạc Hy, anh nhìn bàn tay trắng trẻo mịn màng của cô bị đỏ ửng lên mà tức giận.
" Tại sao lại vào đây? "
Hác Thế Kiệt vừa nói vừa kéo tay Trác Thạc Hy lại vòi nước lạnh xả xuống, cô cứ cúi mặt không dám nói gì.
" Thạc Hy bị sao vậy? " bà Hác hỏi
" Thiếu phu bị bỏng do nước sôi "
" Là ai làm? " bà Hác nhíu mày nhìn mọi người.
Bà Hác rất nhiều lần qua Trác gia ăn cơm và nhìn thấy Trác Thạc Hy làm bếp, bà chắc chắn có người cố ý làm cô bị bỏng.
" Là thiếu phu nhân tự làm mình bị bỏng ạ " tiểu Lam cúi mặt nói.
" Quản gia đâu? Mau đem camera phòng bếp cho tôi xem " bà Hác nhếch môi cười nhìn tiểu Lam.
Tiểu Lam là con nít mới lớn làm sao qua mặt bà Hác dày dặn kinh nghiệm được, bà từng làm dâu hào môn nên rất hiểu sự ganh ghét này.
Hác Thế Kiệt sau một lúc tạm sơ cứu cho vết bỏng của Trác Thạc Hy thì kéo cô ra ngoài thoa thuốc để tránh để lại xẹo và mau lành vết bỏng.
Trác Thạc Hy nhìn Hác Thế Kiệt ân cần với mình như vậy mà lòng dâng lên niềm hạnh phúc nhỏ nhoi, cô rất biết ơn tiểu Lam vì làm cô bị thương để anh chăm sóc như thế này.
" Không biết làm thì đừng làm " anh lạnh lùng nói
" Em...em có biết, em chỉ sơ ý thôi "
Bà Hác đi ra sofa ngồi gần Trác Thạc Hy, bà nhìn Hác Thế Kiệt lo lắng cho cô mà vui mừng, bà tin anh và Trác Thạc Hy nhất định sẽ hạnh phúc.
Quản gia đi ra đem camera cho bà Hác xem, Tiểu Lam đôi tay rung rẩy quỳ xuống nhận tội trước mặt mọi người.
" Lão gia phu nhân con biết lỗi rồi, sau này con không dám tái phạm nữa đâu ạ"
" Cho ta một lí do để cô hại con dâu ta " bà Hác nghiêm nghị nói
" Là con ghen ghét đố kỵ với thiếu phu nhân, nhưng sau này con không dám nữa " Tiểu Lam khóc nức nở.
" Mẹ ơi, hay là tha cho tiểu Lam đi, con cũng không sao " Trác Thạc Hy nói
Hác Thế Kiệt nghe Trác Thạc Hy nói mà nhíu nhẹ mày, cô nhân từ đến mức xin tha cho người hại mình.
" Bà lấy năm tháng lương cho cô ta rồi đuổi ra khỏi thành phố A, nếu để tôi thấy thì hậu quả sẽ không tốt đâu " bà Hác nhìn quản gia nói.
" Phu nhân, phu nhân " tiểu Lam ôm chân bà.
Bà Hác nhìn vệ sĩ, vệ sĩ liền hiểu ý kéo tiểu Lam ra khỏi Hác gia. Bà muốn dùng tiểu Lam để cảnh cáo người làm trong nhà không được có ý đồ xấu với Trác Thạc Hy.