Cô Vợ Đáng Yêu Của Tổng Giám Đốc Ác Ma

Chương 27




Anh đi rồi để lại cô nằm bất tỉnh trên giường. Cô mật lắm rồi, cô phải chịu nhục nhã, đau đớn để làm vui lòng anh. Vậy mà anh lại gắn cho cái mác đi theo người đàn ông khác.

Trời sáng,

Cô thức dậy đã là 8 giờ rồi. Cô khó khăn ngồi dậy tựa và thành giường. Thân dưới đêm qua bị anh hành hạ rất đau. Cô thấy đau đớn, nhục nhã. Đây là lần thứ ba anh chiếm đoạn cô. Nhưng hai lần trước không đau đến vậy.

" Sao anh làm như vậy với tôi, tôi đã làm gì sai."Cô rất đau khổ nước mắt từ trong khóe mắt rơi ra một cách đau đớn, nhục nhã. Cô không gì sai chuẩn mực. Vậy mà sao anh lại gắn mác cô theo trai. Cô không hiểu anh đang nghĩ gì mà ra tay độc ác với cô như vậy.

Cô ngồi một lúc rồi đứng dậy khó khăn đi vào phòng tắm. Hai chân của cô đau, không lực gần như không thể bước được phải lết vào trong phòng tắm.

Cô mở nước lên để gột rửa nhưng nhục nhã, những tủi nhục mà anh đã để lại trên người cô. Cô lấy sức kì mạnh vào những dấu vết anh để lại trên người cô. Cô cảm những thấy đó thật ghê tởm.

Cô phòng tắm nửa tiếng mới bước ra. Cô đi tới túi sách của cô lấy lọ thuốc gì đó rồi lấy một viên trong đó uống. Đó là thuốc tránh thai mà cô vẫn uống sau những lần quan hệ với anh.

Cốc...cốc...cốc

Cô vừa uống thuốc tránh thai xong thì có tiếng gõ cửa. Quản gia từ bên ngoài bước vào với gương mặt nghiêm nghị cô cũng có phần nào e sợ.

Đi sau quản gia là Tiểu Nhã và Tiểu Vũ.

" Bác Trần, bác có chuyện gì tìm cháu?" cô thấy ba người thấy kì lạ hỏi.

" Tiểu Nhã, Tiểu Vũ giúp thiếu phu nhân dọn đồ chuyển sang phòng ngủ cho khách." Quản gia quay lại phía sau nói với hai cô. " Còn cô khồn xứng ở trong căn phòng này nữa." Quản gia quay qua cô nói một cách nghiêm nghị.

" Chuyện gì đã sảy ra vậy?" Cô khó hiểu hỏi quản gia.



"Tôi tưởng chuyện này cô rõ hơn ai hết. Cô đã động đến cực điểm của thiếu gia rồi" Quản gia nói với cô với vẻ khinh thường.

Cô nghe quản gia nói vậy cũng hiểu phần nào chuyện đang xảy ra rồi. "Hai em vào dọn đồ đi." Cô không muốn phản bác thêm nữa cô cũng đã mệt rồi.

Tiểu Nhã và Tiểu Vũ nghe lệnh cô mà làm theo không nói lời nào. Vì hai cô biết trong chuyện này chắc chắn có ẩn tình.

" Hãy chuyển đồ vào phòng ngủ cuối hành lang." Tiểu Nhã và Tiểu Vũ nghe đến phòng cuối hành lang có phần nào sợ hãi. Những cử chỉ lạ thường khi nghe đến chiếc phòng cuối hàng lang của Tiểu Nhã và Tiểu Vũ cô đều nhìn thấy. Cô biết lần này chẳng có gì tốt đẹp.

Phòng cuối hành lang là phòng từ trước tới nay không có bất cứ một ai được vào trong đó trừ anh ngay cả quản gia cũng không được bước vào. Người hầu cứ truyền tai nhau căn phòng ấy là 'phòng thiếu gia giết những người mà làm tức giận và có ý định giết thiếu gia vào trong đó. Và một khi bước vào trong phòng đó thì chỉ có một đi không trở lại'. Người hầu trong nhà truyền tai nhau những chuyện quái dị trong căn phòng đó thao suy đoán mỗi người. Mỗi người hầu lại có một câu chuyện khác về câu chuyện về căn phòng phía cuối hành lang mà không ai biết trong đó có gì.

Tiểu Nhã và Tiểu Vũ dọn đồ của cô rất nhanh chóng vì cô không như những cô gái khác nhiều quần áo, váy. túi xách. giầy dép. Nhưng cô thì không có những thứ đó và cô cũng không cần những thứ đó. Lần trước anh sai Tiểu Vũ mua đồ cho cô vẫn còn rất nhiều đồ cô chưa mặc tới.

Tiểu Nhã và Tiểu Vũ mang đồ của cô đến trước cửa phòng hành lang cô cũng đứng dậy đi theo họ đến phòng cuối hành lang. Ba cô gái đi cùng nhau cảm giác nơi này thật u má. Ba người đi tới cuối hành lang đã có hai người đứng hai bên cửa phòng một cách nghiêm chỉnh.

Tiểu Nhã đi tới định mở cửa thì một người cản Tiểu Nhã lại " Phòng này chỉ có thiếu phu nhân được mở." A Dũng nói.

A Dũng là trong hai cánh tay đắc lực của Du Minh Kha trong bang J Minh. Cánh tay còn lại A Khiết phải ở lại bang để giải quyết những chuyện trong bang giúp anh. A Dũng sáng sớm nay nhận lệnh của anh cùng với một người thuộc hạ khác đi đến đây canh căn phòng cuối hành lang này.

"Vậy...vậy em với Tiểu Vũ chỉ có thể đưa thiếu phu nhân tới đây thôi, chúng em xin đi trước." Tiểu Nhã và Tiểu Vũ nhìn hai người đàn ông trước mặt mà sợ hãi. Tiểu Vũ nhìn hai người thật đáng sợ không thể nói lên lời Tiểu Nhã thấy vậy lên tiếng rồi kéo Tiểu Vũ đi để lại nhìn cô trước cửa phòng.

Cô không có can đảng để mở căn phòng này cô rất sợ nhìn thấy những gì mà Tiểu Nhã và Tiểu Vũ đã từng kể với cô lúc chăm sóc hoa ngoài vườn.

Cô lấy hết dũng cảm để mở cửa căm phòng ra hai người đàn ông vẫn bất động. Khi cô mở cửa căn phòng ra cô rất bất ngờ.....