Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 971




Sau khi Lăng Tiêu đưa Vương Vận Thi về liền trực tiếp trở về Lăng Phủ.

Trên đường đi, Lăng Hoa Thanh gọi điện thoại tới hỏi: “Tiêu Nhi, con cảm thấy. Vương Vận Thi thế nào?”

Lăng Tiêu nói: “Cũng không tệ lắm."

"Vậy thì hẹn hò cho tốt, ba đã điều tra lịch sử tình cảm của Vương Vận Thị, là một người phụ nữ biết giữa mình trong sạch, đám bạn bè bên cạnh cũng sạch sẽ đơn giản."

"Được, con sẽ hẹn hò vui vẻ với cô ấy."

Sau khi cúp điện thoại, sắc mặt Lăng Tiêu liền trầm xuống.

Rất nhanh Phùng Việt đã nhận được điện thoại của Lăng Tiêu: “Chuyện tôi bảo anh làm đã hoàn thành chưa?”

Phùng Việt nặng nề nói: “Nhị Gia quá cẩn thận, muốn xếp người vào trong thời gian ngắn là không thể, nhưng tôi có một ứng cử viên không tệ, tính cách rất nhanh nhạy, nhưng lại hơi tham lam."

Lăng Tiêu lạnh lùng nói: “Người tham mới có can đảm, nghĩ cách giải quyết người đó, tiền không thành vấn đề."

Giọng điệu của Phùng Việt lập tức thay đổi: “Có câu nói này của Boss sẽ dễ làm hơn nhiều."

Lăng Tiêu tiếp tục nói: “Tôi muốn biết trừ Hà Song ra còn có người nào đang làm việc cho ba tôi."

Phùng Việt nói: “Giao cho tôi đi, rất nhanh sẽ có kết quả."

Phùng Việt làm việc rất hiệu suất, Lăng Tiêu sắp đi ngủ thì nhận được điện thoại của anh ta, lượng tin tức rất lớn.

"Trừ Hà Song ra còn có một người tên là Hà Vinh, tôi tìm hiểu một chút thì có phát hiện trọng đại. Hà Vinh là con trai của Hà Trọng, mà Hà Trọng và Hà Song là anh em ruột."

Hà Trọng là thủ hạ ngày xưa của Lăng Hoa Thanh, còn từng làm việc cho Lăng Tiêu một thời gian, về sau Thịnh Xán xảy ra tai nạn xe thì Lăng Tiêu mới cho.

Hà Trọng về hưu, còn cho ông ta một số tiền hưu không nhỏ.

Không nghĩ tới Hà Trọng lại nhảy qua hắn mà để Hà Vinh đi theo Lăng Hoa. Thanh.

Còn chuyện Hà Song và Hà Trọng là anh em thì Lăng Tiêu đã sớm biết.

Phùng Việt lại nói: “Tai mắt mới của chúng tôi còn tiết lộ một chuyện, người hầu bên cạnh phu nhân đã mất tích."

Lăng Tiêu lập tức nghĩ đến nữ hầu lén ngăn hăn lại rồi nói An Lan bị Lăng Hoa Thanh giam cầm, hắn lập tức ngồi thẳng dậy: “Chuyện khi nào?”

Phùng Việt nói: “Chính là hôm qua, hôm qua sau khi chúng ta đi về thì Nhị Gia đã cho người tra xét toàn bộ biệt thự, hình như có người dùng độc trong biệt thự."

"An Lan đâu?”

"Phu nhân không có việc gì, chỉ bị giam trong phòng không thể đi ra, Nhị Gia còn bảo phòng bếp nhét không ít thuốc bổ cho phu nhân điều dưỡng sức khỏe, nói là... Nói là..."

Lăng Tiêu: “Nói."

Phùng Việt cắn răng một cái: “Nói là muốn sinh thêm cho Boss đứa em."

Muốn mạng thật, Boss đã hai mươi mấy tuổi mà Lăng Hoa Thanh già còn muốn có con, không sợ bên ngoài cười chê.

Sắc mặt Lăng Tiêu lập tức trầm xuống, toàn thân tản ra một luồng khí lạnh: Ba, đây là đường lui ba để lại cho mình sao?

"Boss, Boss?"


Lăng Tiêu không có tình cảm gì với An Lan, chỉ biết bà không phải một người phụ nữ tốt, cũng không phải một người mẹ xứng chức.

Bà thường xuyên tự giam mình trong phòng thời gian rất dài, dù đi ra cũng chẳng quan tâm đứa con trai này.

Những năm qua Lăng Tiêu chưa bao giờ suy nghĩ đến nguyên nhân trong đó.

Mãi đến khi Tích nhi xuất hiện, thân phận của An Niên được bà nội chứng thực, những chuyện này khác suy nghĩ của hắn quá nhiều khiến hắn không thể không hoài nghi năm đó có phải An Lan có nỗi khổ riêng gì hay không.