Triệu Giai Ca cố nén lửa giận mà dời ánh mắt khỏi mặt Lệ Hàn Tỉ: “Được rồi, anh đi về trước đi, em không muốn chúng ta vừa công khai quan hệ ngày đầu tiên đã cãi nhau rồi."
“Giai Ca..."
"Em muốn ở một người bình tĩnh lại được không?" Triệu Giai Ca đẩy Lệ Hàn Tỉ khỏi phòng mình, trước khi đóng cửa còn nói một câu với Lệ Hàn Tỉ: “A Tỉ, anh không hiểu em chút nào cả."
Lệ Hàn Ti sững sờ đứng tại chỗ.
Anh ta không rõ mình đã làm sai điều gì, cũng không hiểu vì sao Triệu Giai Ca đột nhiên bất mãn nhiều với mình như vậy.
Trong phòng, điện thoại của Triệu Giai Ca lại vang lên, người đại diện thấy cô †a còn chưa gửi Weibo thì lập tức gọi điện thoại đến thúc giục.
Triệu Giai Ca lập tức cúp máy, nhìn số fan hâm mộ trên Weibo còn đang giảm xuống, nhìn lại khu bình luận đầy lời bất mãn thậm chí chửi rủa thì hốc mắt cũng đỏ lên: “Thịnh Hoàn Hoàn tốt đến vậy sao?"
Người đại diện thấy Triệu Giai Ca chậm chạp không đăng bài thì gửi tin nhắn cho cô ta: “Tôi đã viết xong lời văn giúp cô rồi, cô trực tiếp đăng lên là được."
Bài viết do người đại diện gửi tới rất dài, thái độ thành khẩn, đồng thời cũng cố gắng đổ hết lỗi cho Lam Tiếu, ngầm kêu oan thay cho Triệu Giai Ca.
Nhưng Triệu Giai Ca không nhìn nổi những điều này, trong mắt cô ta chỉ có câu cuối cùng kia "Nay tôi thật lòng xin lỗi vì đã gây ảnh hưởng đến Thịnh Hoàn Hoàn tiểu thư"
Cho dù Triệu Giai Ca không cam lòng đến đâu thì cuối cùng cũng chỉ có thể đăng lên.
Trong lòng cô ta âm thầm thề, một ngày nào đó cô ta sẽ đảo ngược lại tình huống hôm nay, cô ta muốn Thịnh Hoàn Hoàn cũng phải cúi đầu với mình ngay trên mạng.
Sau khi đăng Weibo xong, Triệu Giai Ca ném điện thoại vào phòng múa rồi mở nhạc lên bắt đầu nhẹ nhàng nhảy múa.
Cuối tuần là cúp Hoa Đào, cô ta muốn tỏa sáng rực rỡ trên đó, giành lại được vinh dự và mặt mũi đã mất trên cuộc đua quốc tế.
Triệu Giai Ca như không biết mệt mỏi mà luyện tập một mạch đến tận nửa đêm...
Mọi chuyện được đảo ngược như Thịnh Hoàn Hoàn suy đoán, cô không lãng phí thời gian trên Weibo mà đi đến phòng nghỉ thay bộ đồ vest trắng già dặn ra, mặc chiếc váy dài và một áo đan len dệt kim màu hở cổ màu nghệ.
Cô nhìn đồng hồ, sau đó soi gương chỉnh sửa lại tóc tai một chút.
Lăng Tiêu gọi đến rất đúng giờ, vừa đến 5h là reo.
Thịnh Hoàn Hoàn nghe điện thoại: “Lăng Tiêu."
Mấy giây sau giọng nói quen thuộc kia mới truyền đến: “Xe đã đến ngoài cửa Thịnh Thế”
“Được, là xe gì, tôi lập tức đi xuống."
Thịnh Hoàn Hoàn cầm lấy túi xách rồi đi ra ngoài. Lăng Tiêu lại lên tig: “Lamborghini bạc." Lamborghini bạc?
Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên ngừng bước, đây không phải là xe của Lăng Tiêu sao?
gọi lại cho Lăng Tiêu: “Anh lái xe vào nhà để
Lăng Tiêu nhíu mày lại, đột nhiên nói một câu: “Tôi làm cô mất mặt xấu hổ lắm sao?”
"Cái gì?" Thịnh Hoàn Hoàn còn chưa kịp phản ứng thì “Bíp" một tiếng Lăng Tiêu đã cúp máy.
Thang máy xuống thẳng đến nhà để xe, Thịnh Hoàn Hoàn vừa ra tới đã nhìn thấy Lăng Tiêu bắt chéo đôi chân dài, lười biếng tựa trên đầu chiếc xe Lamborghini phô trương của hắn...