Câu nói này của Dương Lập chẳng có sức thuyết phục gì cả.
Những người ở đây ai không biết dự án Đường Thị này là do Thịnh Hoàn Hoàn lấy được, quyền kiểm soát cũng nằm trên tay cô, dự án này thành công sẽ giúp Thịnh Hoàn Hoàn triệt để đứng vững gót chân ở công ty.
Ai trong công ty không muốn để Thịnh Hoàn Hoàn thành công nhất, chính là nhóm người Chu Tín và Dương Lập này!
Nếu Thịnh Hoàn Hoàn nắm giữ quyền lực thì nhất định sẽ thay máu Thịnh Thế, bọn người Chu Tín và Dương Lập cũng đứng mũi chịu sào.
Tương phản, dự án này thất bại thì Thịnh Hoàn Hoàn sẽ trở thành cái đích cho mọi người nhắm vào như vừa rồi, thực quyền sẽ rơi vào tay Chu Tín.
Làm tổng giám đốc một tập đoàn lớn thì có thể giành được bao nhiêu quyền lợi cho mình!
Đám người càng nghĩ càng cảm thấy là Chu Tín và Dương Lập làm, cả đám đều khó nén phần nộ. Chu Tín muốn đấu với Thịnh Hoàn Hoàn thế nào thì họ mặc kệ, nhưng không thể làm tổn thất lợi ích của công ty.
Lúc này Chu Tín lại tức giận nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “Thịnh tổng, dù cô muốn trốn tránh trách nhiệm cũng không cần kéo người vô tội xuống nước, cách phỏng đoán vô căn cứ này thật khiến người ta rét lạnh trái tim!"
Dương Lập lập tức gân cổ lên cãi: “Chuyện gì cũng phải nói đến chứng cứ, Thịnh tổng không có căn cứ đã suy đoán là người trong chúng tôi đánh cắp tủ sắt thì thật là buồn cười, cô còn ngại công ty không đủ loạn sao?"
Đám người cũng cảm thấy có lý, không có chứng cớ thì không thể biết tên trộm là ai, Thịnh Hoàn Hoàn lại dẫn lửa lên người Chu Tín là vì chối bỏ trách nhiệm.
Phải biết rằng lúc này trốn tránh trách nhiệm là không được, chẳng những không giải quyết được vấn đề mà còn làm công ty loạn hơn.
Chu Tín lạnh nói: “Nếu như cha của Thịnh tổng còn ở đây thì sẽ giải quyết vấn đề trước chứ không phải nghĩ cách làm sao chối bỏ trách nhiệm."
Cao Tế cười lạnh: “A, xảy ra chuyện chỉ biết chối, thật khiến chúng tôi hoài nghỉ Thịnh tổng có năng lực đảm nhiệm chức vị tổng giám đốc này không."
Đối mặt với dáng vẻ hùng hổ dọa người của phe Chu Tín, Thịnh Hoàn Hoàn lại cười, chỉ thấy cô dựa lưng vào ghế rồi khoanh hai tay trước ngực mà không nói gì, dáng vẻ cứ như núi Thái Sơn có sụp đổ thì cô cũng không biến sắc.
Đám người rất khó hiểu, Thịnh Hoàn Hoàn đang làm gì vvay65? Thịnh Hoàn Hoàn đang chờ cảnh sát đến.
Sau một lúc lâu sống lưng của Thịnh Hoàn Hoàn mới rời khỏi thành ghế, bàn tay trắng nõn nhẹ nhàng gõ lên bàn làm việc, ánh mắt nhìn vào bọn người Chu Tín và Dương Lập trở nên cực kỳ sắc bén.
Ánh mắt này làm người ta sinh ra khủng hoảng, thật lâu sau mới nghe Thịnh Hoàn Hoàn nói: “Không phải người của công ty chúng ta thì tốt, nếu có ai dám phá hư lợi ích của công ty, làm công ty bị tổn thất danh dự thì tôi nghĩ không chỉ tôi mà các vị đang ngồi đều không chấp nhận được đúng không."
"Ai là Chu Tín và Dương Lập?” Cảnh sát kia lại hỏi.
Đám người không hẹn mà cùng nhìn về phía hai người.
Chu Tín nhìn Thịnh Hoàn Hoàn một cái rồi từ từ đứng dậy: “Tôi là Chu Tín."
Dương Lập cũng đứng lên: “Tôi là Dương Lập."