Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 905




Thịnh Hoàn Hoàn trên đường đua.

Thế là anh ta nói: “Trận chung kết sắp bắt đầu rồi, tôi xem xong rồi đưa em về được không?”

Lý Vệ Lâm là thẳng nam, nói lời này không phải đang xát muối vào vết thương của Trần Phỉ Phỉ sao?

Anh ta dám từ chối cô.

Giọng điệu của Trần Phỉ Phỉ đột nhiên trở nên gay gắt: “Vậy anh xem cho đủ đi, coi như tôi bị mù nên coi anh là bạn bè."

"Phỉ Phi, Phỉ Phỉ?"

Trần Phỉ Phỉ cúp điện thoại, Lý Vệ Lâm giấy dụa một lát rồi cuối cùng vẫn đứng dậy đi tìm Trần Phỉ Phi.

Trên đường về khu nghỉ ngơi, Lý Vệ Lâm trông thấy Thịnh Hoàn Hoàn thì nhịn không được gọi tên của cô: “Thịnh Hoàn Hoàn."

Thịnh Hoàn Hoàn nghỉ ngờ dừng bước: “Lý Vệ Lâm? Sao anh ở chỗ này, anh không đi xem thi đấu sao?"

Lý Vệ Lâm gãi gãi đầu, thật không dám đối diện với đôi mắt trong veo linh động của Thịnh Hoàn Hoàn: “Tôi có việc đột xuất, tôi muốn nói một tiếng 'Cố lên với cô, vụ đánh cược của chúng ta còn hiệu lực."

Nói xong, Lý Vệ Lâm lập tức chạy nhanh đi.

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn theo hướng anh ta rời đi liền đoán được anh ta đi tìm Trần Phỉ Phi.

Nhớ tới tính cách của Trần Phỉ Phi, Thịnh Hoàn Hoàn nhịn không được cảm khái: Thật đáng tiếc, tên này tính tình không tệ, nhưng ánh mắt không tốt lắm!

Khi Lý Vệ Lâm đi vào phòng nghỉ thì các tay đua đều đi đến sân đấu, anh ta tìm hồi lâu, rốt cục cũng nghe thấy giọng nói của Trần Phỉ Phỉ trong phòng thay. đồ.

Anh ta vừa định gõ cửa thì tiếng nói tức giận của một người đàn ông đã truyền ra từ bên trong: “Cái gì, không cho nữa? Trần Phỉ Phi, trước đó chúng ta đã nói rõ là chỉ cần tôi động tay trên xe của Sơ Tình, sau khi chuyện thành công thì cô phải cho tôi thêm một triệu, bây giờ cô muốn lật lọng à?"

Cái gì?

Cuộc thi trước đó của Sơ Tình không phải do thao tác sai lầm, mà là Trần Phỉ Phỉ mướn người giở thủ đoạn trên xe của cô ấy sao?

Nếu không phải chính tai nghe được thì đánh chết Lý Vệ Lâm cũng không tin nữ thần của mình lại làm ra chuyện như vậy.

Tiếp đó giọng của Trần Phỉ Phỉ truyền đến: “Mục đích tôi bảo anh làm là để Sơ Tình không thể dự thi, nhưng cô ta vẫn thi mà, vậy thì nhiệm vụ chưa hoàn thành, số tiền còn lại không thể cho anh."

"Cô nên may mắn Sơ Tình chỉ bị thương nhẹ, nếu không bị người ta điều tra ra thì tôi và cô đều phải ngồi tù. Huống chỉ cô ta có dự thi hay không cũng không ảnh hưởng gì đến cô, đâu có được chia vào một tổ với cô, hơn nữa hai người đều bị loại mà."

"Cho nên tôi càng không thể đưa tiền cho anh..."

Tiếng cãi vả bên trong càng phát kịch liệt, người đàn ông kia tức đến mức vả cho Trần Phỉ Phỉ một cái tát “Chát" vang dội, cô ta bị doạ thét lên.

Lý Vệ Lâm vội đẩy cửa ra xông vào, lập tức bắt lấy người đàn ông kia rồi đẩy ra: “Anh làm gì."

Người đàn ông thấy có người ngoài nên lập tức đè mũ xuống, vội vàng chạy. đi.

Trần Phỉ Phỉ ôm chặt Lý Vệ Lâm khóc rống.

"Người đàn ông kia là ai, sao anh ta lại ra tay với em?" Lý Vệ Lâm giả vờ không nghe thấy cuộc đối thoại giữa họ.

Trần Phỉ Phỉ che bên mặt bị đánh mà thút thít: “Một tên biến thái, hắn nói hắn là fan của tôi, vừa tiến đến đã động tay động chân với tôi, may mà anh tới kịp thời."

Không có một câu nói thật.


"Vệ Lâm?"

Trên mặt Trần Phỉ Phỉ tràn đầy nghi vấn, không ngờ Lý Vệ Lâm lại đẩy mình ra.

Lý Vệ Lâm quay mặt đi, giọng nói không còn dịu dàng như trước kia, trên mặt cũng không còn vẻ ngượng ngùng nữa: “Tôi giúp cô gọi xe! Hôm nay tôi không lái Xe tới."

Ý cười trên khóe miệng Trần Phỉ Phỉ từ từ biến mất, sự thay đổi của Lý Vệ Lâm làm cô ta hoài nghi anh đã nghe thấy cuộc đối thoại giữa mình và người đàn ông kia...