Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 893




Giọng nói của hắn lạnh lẽo không mang theo một tia nhiệt độ.

An Na ngẩn người, hoàn toàn không nghĩ tới Lăng Tiêu lại làm cụt hứng như vậy, đầu ngón tay của cô ta vẽ vòng vòng lên bàn, nụ cười mang theo sự quyến rũ cùng cực: “Lăng tiên sinh, tôi chỉ khen tay anh đẹp, hơn nữa... Được một người phụ nữ xinh đẹp ca ngợi không phải là chuyện làm đàn ông kiêu ngạo sao?"

Lăng Tiêu dò xét An Na từ trên xuống dưới, mặt không cảm xúc nói: “Cô nên soi gương nhiều hơn đi."

Sao đàn bà bây giờ đều không tự hiểu lấy mình như thế?

Thịnh Hoàn Hoàn mà có vẻ ngoài thế này thì lúc trước sớm đã bị hắn đẩy ra. Soi gương?

Lăng Tiêu đang nói cô ta không xinh đẹp không?

An Na luôn kiêu ngạo vì vẻ đẹp của mình, đây là lần đầu tiên bị người ta ghét bỏ, cô ta vừa tức giận vừa mất mát, muốn hỏi Lăng Tiêu rốt cuộc bất mãn gì với cô ta, nhưng lại bị ánh mắt của hắn làm choáng váng, cuống họng như bị chặn lại.

Khí thế của Lăng Tiêu quá mạnh, không tức giận mà đã rất đáng sợ, An Na sắp không chịu đựng nổi nữa nên dời tầm mắt đi, thân thể cũng bất giác ngồi thẳng dậy.

Ánh mắt của Lăng Tiêu trở lại trên mặt Thịnh Hoàn Hoàn, chỉ thấy cô đang tập trung lên sân đấu, mà cách Thịnh Hoàn Hoàn không xa là Đường Nguyên Minh đang ngồi nhìn cô chằm chằm, ánh mắt không hề dời khỏi mặt cô.

Ánh mắt Lăng Tiêu trở nên rất sắc bén, đầu ngón tay cứ sờ sờ lên khuy áo cứ như rất yêu thích nó, nhưng lại vừa yêu vừa hận.

Mấy trọng tài ngồi bên người Lăng Tiêu bỗng cảm thấy nhiệt độ xung quanh bỗng hạ xuống, một khí thế nặng nề đè xuống làm người ta thấp thỏm lo âu như ngồi trên bàn chông.

Đại gia bên cạnh làm sao vậy?

Vừa rồi hai vị trọng tài còn lại cũng nghe thấy An Na bắt chuyện với Lăng Tiêu, lúc này họ không khỏi oán trách nhìn cô ta một cái. Không có chuyện làm hay sao. mà đi trêu chọc hắn, không biết người này là ác ma người người ở Hải Thành nghe đến thôi đã biến sắc sao?

An Na rất oan ức, cô ta chưa từng nhìn thấy người đàn ông nào lạnh lùng khó gần như Lăng Tiêu, rõ ràng hắn ngồi bên cạnh cô ta mà lại như người của hai thế giới...

"Triệu Giai Ca, Triệu Giai Ca cố lên..."

Ở vòng thứ hai, Triệu Giai Ca vẫn dẫn trước, tiếng thét của đám fan hâm mộ. càng nhiệt liệt.

Triệu Giai Ca không dám thả lỏng mà căng thẳng xông về phía trước, cô ta muốn giành hạng nhất, cô ta muốn đánh vỡ cực hạn của mình, cô ta muốn sáng tạo kỳ tích.

Nhưng cùng lúc đó, trong lòng Triệu Giai Ca càng bất an do mọi chuyện quá thuận lợi...

Triệu Giai Ca không có thời gian suy nghĩ nhiều, rất nhanh lại đến đoạn đường khảo nghiệm kỹ thuật và khả năng chịu đựng áp lực của tay đua nhất, Triệu Giai Ca nhìn chằm chằm phía trước không chớp mắt, cô ta không thể có chút sai lầm nào.

"Ô ô... Grừm..."

Tiếng động cơ nổ vang, trên mặt đường đầy dấu vết bánh xe lướt nhanh. Triệu Giai Ca vượt qua đoạn đường khảo nghiệm này không chút sai lầm, khóe miệng không khỏi nhếch lên, nhưng đường cong vừa hiện ra đã cứng lại sau

một giây.

Một chiếc xe vọt tới từ bên trái của cô ta.

Là Phương Hằng, rốt cục anh ta cũng không cam chịu chạy sau người ta sao?

Sơ Tình bên tay phải cũng đuổi theo, gần như đã chạy song song với cô ta.

Triệu Giai Ca lạnh lùng nhếch miệng: “Muốn vượt qua tôi à, kiếp sau đi! Tôi nhất định giành được vị trí Nhất Tỷ."

Nam Tầm gật đầu: “Dựa theo ghi chép trước kia của Sơ Tình thì đúng là thế, trừ phi cô ấy có đột phá rất lớn, nếu không lần này nhất định sẽ thua Triệu Giai ca"

Fan của Sơ Tình cũng rất lo lắng, không nghĩ tới thực lực của Triệu Giai Ca lại mạnh như thế, thật làm người ta lau mắt mà nhìn.

Sau khi tăng tốc tiến vào vòng xoay, Triệu Giai Ca thuần thục điều khiển xe đua xông lên, đuôi xe hất ra một đường cong, bánh xe và mặt đất ma sát phát ra âm thanh chói tai.

Sau khi vững vàng xông ra khỏi vòng xoay, rốt cục Triệu Giai Ca cũng bỏ lại Sơ Tình đăng sau, trên đường đua lập tức sôi trào...