Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 872




"Tôi nói lên xe." Lăng Tiêu nói lại lần nữa, giọng điệu rất bá đạo cường thế.

Đáng tiếc Thịnh Hoàn Hoàn không thức thời, cô chỉ chỉ xe của mình rồi từ chối: “Không cần, tôi tự lái xe trở về là được."

Cô đã nợ hắn đủ nhiều, sao dám làm phiền hắn nữa! Lăng Tiêu lộ ra vẻ mặt rất nghiêm khắc: “Đừng để tôi nói lần thứ ba."

Chuyện vừa rồi làm Lăng Tiêu nghĩ thôi đã sợ, nếu như hắn không có chờ cô ở chỗ này hoặc là hắn hành động chậm một giây thì Thịnh Hoàn Hoàn không chết cũng tàn phết

Nhìn sắc mặt âm trầm của Lăng Tiêu, cuối cùng Thịnh Hoàn Hoàn vẫn lên xe.

Vừa rồi lúc hắn đè xuống thì sau lưng cô bị đập vào đầu xe, hai ngày này phần bụng vốn không dễ chịu, hiện tại cảm giác càng khó chịu hơn.

"Dây an toàn." Lăng Tiêu nghiêng mặt qua, phát hiện sắc mặt Thịnh Hoàn Hoàn tái nhợt, trên trán đây mồ hôi, hắn nghĩ cô bị doạ sợ đến bây giờ còn chưa bình tĩnh lại được.

Không đợi cô làm gì hắn đã nghiêng người qua, ngón tay thon dài kéo dây an toàn qua rồi cài cho cô.

Mùi hương mát lạnh xông vào mũi, toàn thân Thịnh Hoàn Hoàn căng cứng, cố gắng dời ánh mắt khỏi bên gương mê người của hắn.

Người đàn ông này đang làm gì, trong lúc kết hôn không thấy hắn quan tâm cô như thế?

Sau khi cài dây an toàn cho cô, Lăng Tiêu không lập tức rời đi mà chống một tay lên phần ghế bên tai cô, nhìn cô ở khoảng cách gần: “Tại sao lại tới nơi này, chỉ vì anh ta chắn một súng cho cô nên mềm lòng rồi

Không cần nghĩ cũng biết người mà Lăng Tiêu đang ám chỉ là Mộ Tư.

Thịnh Hoàn Hoàn nhíu mày lại: “Chuyện này không liên quan tới anh, anh không có quyền hỏi đến."

Thái độ không muốn có liên quan gì đến hắn của Thịnh Hoàn Hoàn làm Lăng Tiêu rất khó chịu, hắn bóp cằm của cô, ép cô bốn mắt nhìn nhau với hắn: “Không biết sợ như vậy sao? Mới có bao lâu mà đã quên ban đầu anh ta phản bội cô thế nào sao?"

Thịnh Hoàn Hoàn không chỗ tránh né, chỉ có thể nhìn thẳng vào hắn, ánh mắt của cô không còn vẻ khiếp đảm như trước kia, trong sự quật cường lại có một tia lạnh lùng: “Là bởi vì tôi biết sợ nên mới nhớ ban đầu tại sao bị anh đuổi ra khỏi nhà."

Hơn nữa còn không chỉ một lần.

Lăng Tiêu khựng lại, Thịnh Hoàn Hoàn thừa cơ đẩy hắn ra muốn xuống xe.

Thực ra cô không muốn gặp lại hắn lần nào nữa, vất vả lắm cô mới tìm về được bản thân, trong lòng cũng được yên tĩnh, mà Lăng Tiêu xuất hiện sẽ luôn làm cô phiền muộn rối loạn.

Lăng Tiêu phản ứng rất nhanh, lập tức khóa cửa xe lại, đồng thời đề máy rồi lạnh lẽo mở miệng: “Biết sợ thì tốt lắm, đừng để vài viên đạn bọc đường làm mềm lòng."

Nếu Lăng lão thái thái nghe Lăng Tiêu nói vậy nhất định sẽ giậm chân đấm ngực, thằng cháu ngu này, ai đi tự đào hố chôn mình như vậy? ! !

Thịnh Hoàn Hoàn cũng rất phiền muộn, cô biết sợ hay không mắc mớ gì tới hắn chứ?

Đường đường là nhà giàu nhất Hải Thành mà sao hắn cứ rảnh rỗi năm lần bảy lượt chỏ mũi vào vào cuộc sống riêng của vợ trước vậy?

"Tại sao anh lại ở đây?” Dù thế nào cô cũng phải cảm ơn hắn vừa trượng nghĩa cứu giúp.

Thịnh Hoàn Hoàn cũng hiểu đạo lý này, cách mà Lăng Tiêu nói mặc dù mạo hiểm, nhưng cũng có một tia hi vọng, Thiên Vũ không thể trốn cả đời dưới sự bảo.

bọc của Lăng Tiêu được.

"Đến lúc đó nếu.

Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên nghĩ đến cái gì nên im bặt đi.