Thịnh Hoàn Hoàn có tài hoa có mỹ mạo, trong tay nắm giữ tập đoàn chục tỷ, làm fan đua xe của cô rất có cảm giác thành tựu.
'Tên trăng hoa Kim Thần kia làm gì xứng với nữ thần của họ!
Ai ngờ phóng viên C rất chấp nhất, mở trang đầu ra rồi đưa cho Thịnh Hoàn Hoàn xem: “Vậy cô giải thích hai tấm ảnh này như thế nào?"
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn thoáng qua, hơi nhíu mày lại: “Chẳng qua là góc chụp mà thôi, anh Kim chỉ nói một câu cố lên với tôi."
Phóng viên C vẫn níu lấy Thịnh Hoàn Hoàn không thả: “Chỉ nói câu cố lên, vậy tại sao cần dựa gần như vậy?"
Bây giờ Thịnh Hoàn Hoàn và Kim Thần đều là tay đua rất có giá trị đưa tin, hai người đứng chung thì có giá trị gấp bội, đương nhiên các phóng viên muốn bám riết không buông.
Thịnh Hoàn Hoàn đáp lại nhẹ như mây gió: “Đó là vì hiện trường quá ồn."
"Hoàn Hoàn."
Phóng viên chưa từ bỏ ý định muốn tiếp tục ép hỏi, lúc này Đường Nguyên Minh tay nâng hoa hồng đi tới.
Các phóng viên vừa nhìn thấy Đường Nguyên Minh thì nhạy cảm ngửi được mùi tin nóng, chủ đề tình tay ba này luôn được quan tâm nhất.
Hai người còn chưa kịp trò chuyện thì các phóng viên đã hỏi ồ ạt: Phóng viên A: “Thịnh tiểu thư, anh này có quan hệ gì với cô?" Phóng viên B: “Cô không chấp nhận Kim Thần là vì anh ta sao?”
Phóng viên c: “Anh ta là nhân vật chính truyền tin xấu với cô trước đó đúng không, nghe nói cô và Lăng Tiêu ly hôn là do anh ta."
Dù Thịnh Hoàn Hoàn có ngu dốt cũng phát giác phóng viên © đang nhắm vào mình, từ lúc ban đầu anh ta đã không ngừng đào hố cho cô.
Cô không nhớ mình từng trêu chọc người như vậy. Tức là có người cố ý muốn cho làm cô khó xử. Sẽ là ai chứ?
Thịnh Hoàn Hoàn lại nhìn về hướng Triệu Giai Ca, có vẻ kẻ đứng sau cũng không khó suy đoán.
Chỉ liếc qua một cái rồi Thịnh Hoàn Hoàn đã thu ánh mắt lại, mỉm cười nhìn phóng viên C: “Về câu hỏi của anh, chồng trước của tôi đã từng làm sáng tỏ trên Weibo, anh không ngại thì có thể lên xem ngay bây giờ."
Thịnh Hoàn Hoàn nói xong liền quay người rời đi, các phóng viên muốn đuổi theo lại bị vệ sĩ của Đường Nguyên Minh ngăn lại.
Ống kính nhắm ngay mặt Đường Nguyên Minh, chỉ thấy anh không nóng không lạnh nói một câu: “Phỏng vấn kết thúc, cảm ơn các vị."
Tặng hoa hồng đỏ cho cô, cố ý để người ta hiểu lầm quan hệ của họ.
Đường Nguyên Minh cũng không phủ nhận, ánh mắt anh nhìn vào gương mặt trứng ngỗng tinh xảo của cô, dịu dàng lại tràn ngập sự chiếm hữu.
Đây là lần đầu tiên Thịnh Hoàn Hoàn nhìn thấy ánh mắt này của Đường Nguyên Minh, có lẽ trước kia anh giấu quá tốt, mà bây giờ có vẻ anh không còn kiêng ky gì nữa.
"Từ nhỏ trưởng bối trong nhà đã nói với anh, muốn có được thứ gì cũng phải tự đi tranh thủ, dù là bất chấp thủ đoạn." Khóe miệng Đường Nguyên Minh khế nhếch lên, ánh mắt rơi vào bó hoa hồng đỏ trong tay, hoa hồng rực rỡ tuyệt đẹp lại không động lòng người bằng cô: “Hoàn Hoàn, từ lúc còn rất nhỏ anh đã biết mình muốn gì, những năm qua anh gặp rất nhiều sóng to gió lớn, nhưng tấm lòng anh chưa từng thay đổi."