Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 809




“Có phải hay không thì không phải trong lòng cô rõ nhất sao?”

Cố Nam Thành nói ra câu này tương đương với thừa nhận nguyên nhân gã và Nam Tâm ly hôn là bởi vì cô ngoại tình với Diệp Sâm.

Nam Tầm nhìn người đàn ông chột dạ trước mặt mà chỉ cảm thấy buồn cười.

Người đàn ông bỏ vợ bỏ con còn mưu toan tát nước bẩn lên người cô, sao cô còn có thể chờ mong gã có giới hạn gì kia chứ?

Trần Do Mỹ lập tức thở phào nhẹ nhõm rồihùng hổ dọa người trái ngược với vẻ suy nhược đáng thương vừa rồi: “Nam Tâm, trước đó anh Nam Tâm vẫn luôn nhãn nhịn không nói là vì nhớ đến tình cảm vợ chồng bảy năm của hai người, cũng không muốn để Hoan Hoan biết mẹ mình là loại người này."

"Nhưng chị lại không nhớ tình xưa, một lòng chỉ muốn lợi dụng Hoan Hoan để giành càng nhiều tài sản cho mình, thậm chí không tiếc trình diễn khổ nhục kế làm mọi người hiểu lầm là anh Nam Tâm bỏ vợ bỏ con, mà chị lại thành người vô tội nhất."

Nam Tâm nhìn thẳng vào Cố Nam Thành, mà Cố Nam Thành lại không dám đối mặt với ánh mắt đó.

Trên thực tế cả Cố Nam Thành cũng rất kinh ngạc vì sao Trần Do Mỹ luôn có chút áy náy với mẹ con Nam Tầm lại nói ra những lời này.

Vì sao Trần Do Mỹ luôn dịu dàng thiện lương có thể nói dối hùng hổ dọa người, không chút chột dạ như thế.

Nhưng lúc này trừ trầm mặc ra thì gã còn có thể làm gì nữa?

"Thì ra Cố Nam Thành và Nam Tầm ly hôn không phải là vì Trần Do Mỹ chen chân vào, mà là Nam Tâm ngoại tình với Diệp Sâm sao? Trời ơi, thì ra trong đó còn cất giấu ẩn tình không muốn ai biết như vậy"

"Không ngờ Nam Tầm nhìn có vẻ cao ngạo, sau lưng lại là loại phụ nữ không có liêm sỉ như vậy."

"Thật là đáng ghét, vì tài sản mà lợi dụng cả con mình, loại phụ nữ này không xứng làm mẹ."

Chiều gió nhanh chóng thay đổi.

Đám người vừa rồi còn rất chính nghĩa đột nhiên kinh hãi lại phẫn nộ nhìn về phía Nam Tầm, chính nghĩa biến thành khinh miệt và mỉa mai.

Người bị hại lớn nhất trong chuyện này chính là Cố Hoan.


Cố Hoan vừa khóc thì lòng cô càng lộn xộn!

Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Sâm truyền đến từ phía sau cô: “Đột nhiên nghe thấy hình như có người nhắc đến tên tôi."

Đám người nhìn qua nơi phát ra tiếng nói liền trông thấy Diệp Sâm đứng lại bên cạnh Nam Tầm, đưa mắt nhìn về hướng Trần Do Mỹ, trong giọng nói truyền cảm mang theo vài phần khinh thường: “Vừa rồi là cô nói đúng không?"

Ánh mắt của Diệp Sâm làm đáy lòng Trần Do Mỹ run lên, cô ta biết người đàn ông này có lai lịch không đơn giản, nhưng lúc này cô ta đã không thể lùi bước được nữa.