Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 772




Cô muốn cái gì?

Rất đơn giản, là một gia đình hạnh phúc ấm áp.

Có lẽ Đường Nguyên Minh có thể cho cô, nhưng hiện tại Thịnh Hoàn Hoàn không muốn bắt đầu một tình yêu mới, cô cần thời gian.

Một giờ sau, Thịnh Hoàn Hoàn xuất hiện ngoài cửa nhà Nam Tầm, vừa chuẩn bị giơ tay gõ thì cánh cửa đã được mở ra từ bên trong.

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn thấy Nam Tầm và Cố phu nhân sắc mặt âm trầm.

Giọng nói lạnh nhạt xa cách của Nam Tầm vang lên: “Mời Cố phu nhân đi cho, về sau đừng đến nữa, tôi và Hoan Hoan cũng không hoan nghênh bà.”

Cố phu nhân bị đuổi đi rất phẫn nộ, lạnh lùng nhìn Nam Tâm: “Cô sẽ hối hận.” Cố phu nhân ném xuống những lời này rồi phất tay áo bỏ đi.

Nhìn Cố phu nhân bỏ đi, Thịnh Hoàn Hoàn nhìn về phía Nam Tầm: “Sao bà ta lại tới đây?”

Nam Tầm bực bội trả lời: “Còn không phải vì chuyện Cố Nam Thành và Trần Do Mỹ kết hôn sao.”

Thịnh Hoàn Hoàn hỏi: “Rốt cuộc bà ta có ý gì?”

Nam Tầm cười lạnh: “Bảo chị phá hư hôn lễ của họ, sắp xếp cho chị và Cố Nam Thành tái hợp.”

Thịnh Hoàn Hoàn cũng không cảm thấy bất ngờ gì mấy: “Lúc trước người liều mạng phá hoại hôn nhân giữa chị và Cố Nam Thành là bà ta, không ngờ nhanh như vậy đã hối hận!”

“Mà cũng đúng, cả nhà Trần Do Mỹ đều không phải đèn cạn dầu, nếu cô ta gả vào thật thì nhà họ Cố sẽ rất náo nhiệt”

Nam Tầm lạnh nhạt nói: “Những chuyện này không liên quan đến chị. “

“Đúng vậy, không nói chuyện của bọn họ nữa, em có việc gấp tìm chị này.” Thịnh Hoàn Hoàn không cười nữa, sắc mặt trở nên nghiêm túc.

Nam Tầm nghe lời nhờ vả của Thịnh Hoàn Hoàn thì suy tư một lát mới trầm ngâm nói: “Chị có một người thích hợp, em có thể đi thử xem, chị tìm tư liệu của anh ta cho em.”

Người mà Nam Tầm đề cử cho Thịnh Hoàn Hoàn tên là Trần Anh Kiệt, xuất thân từ cùng trường quân đội với Nam Tầm và là đàn anh của cô, võ nghệ của người này rất lợi hại, hơn nữa rất có nguyên tắc.

Vì nguyên nhân gia đình nên Trần Anh Kiệt từ bỏ cơ hội tiến vào bộ đội để ở lại chăm sóc người mẹ bị bệnh, hiện giờ đang làm vệ sĩ cho một ông chủ lớn.

Ngày trước có người chỉ trả một khoản lớn nhờ anh nhận nhiệm vụ ám sát, anh không nhìn tờ chỉ phiếu kia lấy một cái đã xé bỏ.

Nam Tầm nói: “Anh Trần là người rất trọng tình nghĩa, hiện giờ căn bệnh của mẹ anh ấy chính là một cơ hội, nếu em muốn mời chào ảnh thì nhờ ông ngoại bà ngoại em rời núi, chỉ cần có thể giữ được mạng của mẹ mình thì anh ấy sẽ tạm thời làm việc cho em.”

Thịnh Hoàn Hoàn không hề do dự: “Được, sáng mai em lập tức đi tìm anh ấy.”

Thời gian này vợ chồng Thịnh Tư Nguyên đã ngủ rồi, hai cụ rất chú trọng dưỡng sinh nên trước 10h đêm là ngủ.

Thịnh Hoàn Hoàn cất tư liệu đi, nhớ tới cuộc nói chuyện trước đó với Diệp Sâm nên cố làm ra vẻ tùy ý mà hỏi: “Trong khoảng thời gian này Diệp Sâm còn đến làm phiền chị không?”

Nam Tầm lắc đầu: “Không có.”

Thịnh Hoàn Hoàn lập tức giơ đôi tay đầu hàng: “Tiểu nhân không dám, xin nữ vương đại nhân tra xét rõ ràng.”

Trong mắt Nam Tầm bắn ra tia hung ác, cảnh cáo nói: “Nếu em dám bán đứng chị thì chị sẽ bán rẻ em đấy.”

Thịnh Hoàn Hoàn nhu nhược đáng thương hỏi: “Bán cho ai?” Nam Tầm: “Lão Vương hàng xóm.”

Thịnh Hoàn Hoàn: “Em quý lắm, bán rẻ đến mấy lão Vương kế bên cũng mua không nổi.”