Lúc này lại nghe Trần Phỉ Phỉ nói: “Kim đại thần, tôi có thể đi cùng không, đúng lúc tôi có mấy vấn đề muốn hỏi anh.”
Kim Thần thông minh nhìn về phía Triệu Giai Ca: “Cái này phải hỏi Triệu tiểu thư, dù sao cũng cô ấy mời.” Triệu Giai Ca cười cười với Trần Phỉ Phỉ: “Đương nhiên, tôi và Kim Thần có thể trở thành bạn bè không phải cũng nhờ cô sao?”
Trần Phỉ Phỉ cảm thấy lời nói của Triệu Giai Ca có chút châm chọc, cô ta chỉ thuận miệng nhắc tới, không ngờ Kim Thần lại đáp ứng, còn nói chuyện với Triệu Giai Ca rất hợp ý.
Trong đám bạn gái cũ trước kia của Kim Thần thì diện mạo của Triệu Giai Ca rất phù hợp thẩm mỹ của anh ta, điều này làm Trần Phi Phỉ rất buồn bực, cô ta không nên lắm miệng.
Hiện tại Triệu Giai Ca và Kim Thần dần thân cận, mà sự tồn tại của cô ta trở nên rất xấu hổ, giống như từ chính biến thành phụ, nghĩ thế nào cũng không cam lòng.
Tiếp theo Thịnh Hoàn Hoàn liền nghe một giọng nói lạnh lùng trào phúng truyền đến: “Da mặt người của Vũ Yến các người rất dày, chạy đến Quân Hạm chúng tôi tranh giành tình cảm, đều thích bám lấy đàn ông để bò lên hay sao?”
Người nói chuyện là em gái của Lệ Hàn Tư - Lệ Hàn Thu, cũng là nhân vật vang dội ở giới đua xe, không phân cao thấp. với Trần Phỉ Phi.
Lệ Hàn Thu luôn ở Quân Hạm, cũng đã từng ngưỡng mộ Lý Tỉnh Vũ, cho nên đặc biệt khinh thường hành động của Trần Phỉ Phỉ đối với Vũ Yến, vì thế không ít lần gây chuyện với cô ta.
Lệ Hàn Thu vừa nói dứt lời thì trong Quân Hạm vang lên một tràng cười nhạo.
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn về phía Triệu Giai Ca và Trần Phỉ Phi, tuy mặt ngoài hai người có vẻ ôn hoà, nhưng cuộc đối thoại vừa rồi thật sự rất giống tranh giành tình cảm.
Sắc mặt hai người lập tức trầm xuống, Trần Phỉ Phi lập tức cả giận nói: “Lệ Hàn Thu miệng mồm cô sạch sẽ một chút, tôi chỉ có mấy vấn đề muốn thỉnh giáo Kim đại thần thôi.”
“A, ai tin?” Lệ Hàn Thu khinh thường hừ lạnh một tiếng, sau đó nhìn về phía Triệu Giai Ca: “Thế nào, cô cũng muốn gia nhập đoàn xe Quân Hạm giống như Trần Phỉ Phỉ?”
Triệu Giai Ca có vẻ bình tĩnh hơn Trần Phỉ Phỉ: “Cô suy nghĩ nhiều, tôi không có ý này.”
Tuy Lệ Hàn Tư thích Triệu Giai Ca, nhưng bởi vì thù hận trước kia của hai nhà nên Lệ Hàn Thu luôn không có thiện cảm với cô ta.
“Không có ý này? Vậy tức là muốn Kim Thần chỉ điểm cho cô? Triệu Giai Ca, hai đoàn xe chúng ta luôn là đối thủ một mất một còn, lúc này cô chạy tới Quân Hạm để tay đua quán quân của đoàn xe chúng tôi chỉ điểm hướng dẫn cho cô, ha hả, cô khờ thật vẫn là giả ngây giả dại vậy?” Nụ cười của Lệ Hàn Thu tràn ngập miệt thị và khinh bỉ: “Cô đặt Vũ Yến ở chỗ nào? Vũ Yến có thành viên như cô thật là đáng thương, khó trách mấy năm nay càng ngày càng sa sút.”
Lời nói của Lệ Hàn Thu rất trực tiếp lại sắc bén, như một con đao đâm thẳng vào Triệu Giai Ca, làm cô ta mất hết mặt mũi.
Triệu Giai Ca quay đầu lại liền thấy sắc mặt của người trong Vũ Yến đều không đẹp, ngay cả Lý Hưng Hoài và Cao. Dương cũng rất tức giận.
Triệu Giai Ca vốn muốn mượn Kim Thần để tăng độ chú ý cho mình, hiện giờ anh ta là người được quan tâm nhất trên mạng xã hội, nếu có chút tai tiếng với anh ta thì tên của cô sẽ lập tức lên hot search theo.
Cứ ké fame trước để mọi người chú ý đến cô ta, sau đó lấy được thành tích tốt trên sân thi đấu, tiếp theo bài hát mới của cô lên sóng, vậy nhất định sẽ lập tức nổi tiếng.
Đến lúc đó cô ta lại làm sáng tỏ mình và Kim Thần chỉ là bạn bè, vậy không phải được rồi sao?
“Tôi biết mấy năm nay Quân Hạm có được thành tích rất tốt, so ra thì Vũ Yến thật sự xuống dốc, nhưng Vũ Yến sẽ vựt dậy thôi, các người đừng xem thường người khác như thế”
Rất tốt, hành vi cá nhân thành công dâng lên thành ân oán đoàn đội.
Lúc này người của Vũ Yến nằm chặt nằm đấm, ý chí sục sôi, ai lại muốn bị người ta xem thường?
Sau đó liền nghe Triệu Giai Ca nói: “Quân Hạm có đ:nm đánh cược với Vũ Yến chúng tôi không? Nếu tỷ vào trận chung kết của Vũ Yến cao hơn Quân Hạm thì toàn bộ đoàn xe các người phải xin lỗi chúng tôi?”