Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 732




Cụ thể Diệp Sâm nói gì với Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Kha thì chỉ có họ mới biết.

Khi Diệp Sâm rời đi đã mang đồ đạc của mình đi hết.

Tâm tình của Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Kha rất tốt, ai về nhà nấy.

Đêm nay, Lệ Hàn Tư tới tìm Lăng Kha, hình như đã uống không ít rượu, đứng bên ngoài gõ cửa thật lâu, Lăng Kha ngồi cạnh cửa nhưng trước sau vẫn không chịu mở.

Cuối cùng Lệ Hàn Tư gọi điện thoại đến, một người tắt một người gọi, mãi đến khi Lăng Kha chịu nghe mới thôi.

“Tôi biết cô ở trong đó, mở cửa.”

Lăng Kha nhẹ nhàng hô hấp, nhưng không đáp lại.

Lệ Hàn Tư rất phẫn nộ, cũng rất suy sụp: ng Kha, hôm nay cô giỏi lắm, hiện tại A Ca đã rời khỏi tôi, có phải cô rất đắc ý không?”

Tiếp theo Lăng Kha nghe một tiếng động lớn, hình như là Lệ Hàn Tư té ngã, tim Lăng Kha siết lại, cô nắm chặt cổ áo mình, sợ mình mềm lòng.

Sau một lúc lâu, giọng của Lệ Hàn Tư lại truyền đến lần nữa, lần này giọng nói càng gần, hình như cũng ngồi ở cạnh cửa. 

 Chỉ cách một cánh cửa, giọng anh ta còn suy sút hơn vừa rồi: “Lăng Kha, không phải cô rất yêu tôi sao, vì sao lại làm tôi đau khổ như thế, đây là tình yêu của cô sao?”

Ụ “Vi sao không nói lời nào, cô là thứ ích kỷ nông cạn, cô trả A Ca lại cho tôi, cô trả cô ấy lại cho tôi...”

Lệ Hàn Tư nâng tay lên, liều mạng đập cửa: “Mở cửa, cô mở ra cho tôi, cút ra đây.”

Vì sao Lăng Kha lại không hận Lệ Hàn Tư nổi?

] Bởi vì cô thấy được bóng dáng của mình trên người anh ta, một bóng dáng hèn mọn yêu mà không có được.

Một lát sau, cánh cửa chậm rãi mở ra.

Lăng Kha cúi đầu, đứng trên cao nhìn xuống Lệ Hàn Tư ngồi dưới đất, chỉ thấy hai mắt anh ta đỏ ngầu, tóc rối tung, trên quần áo cũng dính vết bẩn.

Gô biết anh ta đã rất nhiều năm, nhưng đây là lân đầu tiên thấy anh chật vật như thế.

Hồi cấp ba Lệ Hàn Tư là nhân vật phong vân trong trường, cao lớn đẹp trai, thành tích ưu tú, gia đình giàu có, là nam thần trong lòng mỗi cô gái.

Anh ta luôn xuất sắc, cái gì cũng đứng đầu, cứ như không có gì làm khó được anh, trừ Triệu Giai Ca.

Trên đời này chỉ có Triệu Giai Ca mới làm anh ta chật vật như thế.

Nhìn thấy Lăng Kha, Lệ Hàn Tư đỡ khung cửa đứng lên, tài xế của anh ta không yên tâm mà đứng đó không xa quan sát.

Lệ Hàn Tư dựa vào cửa, một tay bắt lấy vai Lăng Kha, lạnh giọng chất vấn: “Vì sao đến bây giờ mới mở cửa, vì sao không trả lời tôi?”


“Cô nói vậy là có ý gì?” Lăng Kha nhìn thẳng vào anh ta, nhấn mạnh một

chữ một: “Lệ Hàn Tư, quan hệ của chúng ta kết thúc, tôi chúc anh sớm ngày ôm được mỹ nhân về nhà.”

Lệ Hàn Tư cười lạnh: “Hình như cô đã quên hiện tại A Ca đã rời khỏi tôi, đều là nhờ cô ban tặng.”