Thịnh Hoàn Hoàn tức điên người, cứ đấm phát này đến phát khác vào mặt Kim Thần: “Cho anh đụng xe của tôi, cho anh dùng khuôn mặt này đi khắp nơi lừa gạt phụ nữ, cho anh khoe khoang trước mặt bà đây...”
“Đã hứa không đánh mặt mà." Kim Thần nâng tay lên cản, đầu né trái né phải.
Thịnh Hoàn Hoàn cười lạnh: “Vậy mà anh cũng tin, tôi nói xe tôi còn sửa được anh có tin không?”
Nói xong, lại hung hăng đánh Kim Thần một đấm.
Kim Thần giơ tay ra, Thịnh Hoàn Hoàn đánh vào bàn tay anh, Kim Thần đau đến hít hà một hơi: “Đoàn xe của các người không có xe dự phòng sao? Không có thì tôi cho cô mượn một chiếc dùng.”
“Ai muốn chiếc xe rách nát của anh.” Thịnh Hoàn Hoàn lại giơ tay, lần này Kim Thần lập tức bắt lấy cổ tay cô: “Cô còn đánh nữa, đánh nữa tôi đánh trả đó."
Kim Thần ném tay Thịnh Hoàn Hoàn ra rồi ngồi dậy, chỉ vào con mắt không mở ra được của mình mà cả giận nói: “Cô xem tôi bị cô đánh thành dạng gì, đánh tiếp tôi hủy dung tht đấy.”
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn Kim Thần mặt mũi bầm dập mà cười nhạo một tiếng, cuối cùng cũng hả giận một chút: “Đáng đời, anh thiếu ăn đòn mà.”
Nói xong, cô lại đá một cái vào mông Kim Thần: “Mau cút, trước khi thi đấu đừng để tôi thấy cái đầu heo. của anh nữa.”
“Thịnh Hoàn Hoàn, cô đừng quá đáng, tôi không đánh trả là vì ga lăng, không muốn đánh phụ nữ, mà không phải vì tôi đánh không lại cô.” Kim Thần đứng lên, nhìn xuống từ trên cao, tức giận đùng đùng trừng Thịnh Hoàn Hoàn.
Thịnh Hoàn Hoàn khoanh tay trước ngực, đặc biệt bình tĩnh mà nhìn anh: “Phía sau tôi còn có một người lợi hại hơn, xuất thân từ trường quân đội, nếu anh không sợ chết thì chúng ta lại đánh một trận.”
“Cô... Thôi, đàn ông không chấp đàn bà.” Kim Thần vội lên xe, sau đó lộ ra một nụ cười “Quỷ dị” với Thịnh Hoàn Hoàn: “Thịnh Hoàn Hoàn, tôi thù dai lắm, tôi sẽ trả hết những nắm đấm hôm nay cho cô trên sân thi đấu.”
Nói xong, Kim Thần lái chiếc xe cũng bị hao tổn nghiêm trọng của mình đến khu nghỉ ngơi đón bạn gái đương nhiệm của mình, cô gái kia suýt bị anh hù dọa ngất xỉu.
“Anh... Sao anh lại sẽ biến thành như vậy.”
Kim Thần nói dối không chớp mắt: “Bị kẻ thù đuổi giết, còn không mau lên xe, bọn họ có mười mấy người, chờ họ đuổi theo muốn chạy cũng không được.”
Cô bạn gái như bị dọa biến thành đàn ông, vội kéo cửa ra rồi lưu loát lên xe, “Phanh” một tiếng đã đóng sầm cửa lại.
Đây là lần đầu tiên Kim Thần nhìn thấy phương diện “Cứng rắn của cô bạn gái này từ lúc quen biết cô tới nay, trước khi cô mảnh mai yếu đuối đến không vặn nổi cái nắp chai!
Thịnh Hoàn Hoàn nghĩ đến câu nói cuối cùng của Kim Thần, là đang hù cô, hay là anh chưa dùng hết sức trong trận thi đấu vừa rồi? Đây là nhân quả báo ứng sao? Cô chơi Triệu Giai Ca, cho nên Kim Thần cũng chơi co.
Đầu Thịnh Hoàn Hoàn sắp nổ tung, thở hắt ra một hơi thật dài, nhìn chiếc xe đua bị hao tổn nghiêm trọng, cô đã không nhớ nổi dáng vẻ khi mới lái nó ra đêm nay.
Cả đít xe đều nát rồi!
“Hoàn Hoàn, làm sao bây giờ?”
Lăng Kha thương hại lại khổ sở nhìn Thịnh Hoàn
Nam Tầm quá hiểu Thịnh Hoàn Hoàn, lập tức suy đoán ra suy nghĩ lúc này của cô, nhịn không được nhắc một câu: “Có thể đi tìm Lăng Tiêu, nhìn xem có trữ hàng hay không, hoặc là vận chuyển về một chiếc xem thời gian còn kịp không.”
Thịnh Hoàn Hoàn đặc biệt bực bội nói: “Em không muốn đi gặp anh ta, hơn nữa tìm anh ta vì chuyện này mất mặt quá, chúng ta nghĩ cách khác đi!”
Nam Tầm nhíu mày: “Hoàn Hoàn, em phải làm rõ ràng, cái này xem như việc công, cho dù em không nói thì Lăng Tiêu cũng sẽ tìm đến em.”