“Đúng là có mấy người, không biết có thích hợp không." Trương Tân Lập đứng lên, đưa tư liệu cá nhân của mấy người cho Thịnh Hoàn Hoàn: “Đây là tư liệu của bọn họ, cô có thể nhìn xem.”
Kim Thần? Trần Phi Phỉ? Triệu Giai Ca?
Nhìn những cái tên đó, Thịnh Hoàn Hoàn cau mày lại: Trương trưởng phòng, con mẹ nó ông cố ý làm tôi khó chịu đúng không?
Trương Tân Lập cũng đưa cho thư ký một phần tư liệu, thư ký làm hình chiếu, tầm mắt mọi người tập trung vào tư liệu của Kim Thần.
Trương Tân Lập đứng ở phía trước, bắt đầu phân tích cho mọi người: “Đầu tiên là Kim Thần, tin chắc mọi người đều biết anh ta, anh ta là tay đua có giá trị cao nhất trong giới đua xe trước mắt, trẻ tuổi đẹp trai, nhiều tiền có thực lực, có lượng fans khổng lồ, đặc biệt là sau khi về nước, lượng fans lại tăng lên 8 con số, nhưng giá mời anh ta làm đại sứ rất cao.”
“Người thứ hai là Trần Phỉ Phi, cô ấy là nữ tài xế được chú ý nhất mấy năm nay, từng tham gia vài cuộc thi, luôn lấy được thành tích không tầm thường, hơn nữa năm nay cô ấy còn gia nhập đoàn xe vương bài Quân Hạm, trẻ tuổi xinh đẹp có không ít người ủng hộ, tiền đồ không thể giới hạn, giá cả không đắc.”
“Người thứ ba là Triệu Giai Ca, danh tiếng của người này ở Hải Thành cũng không nhỏ, tiến vào giới giải trí không bao lâu, hiện tại đã chuẩn bị phát hành đĩa nhạc, còn tham gia cuộc đua quốc tế lần này. Theo nguồn tin đáng tin cậy, thực lực của cô ấy muốn tiến vào trận chung kết tuyệt đối không thành vấn đề, mấu chốt là gia thế cao có tài có mạo, tin tưởng rất nhanh sẽ trở thành ngôi sao sáng. Hơn nữa làm người mới vừa ra mắt, giá của người này rất rẻ, tiền cảnh lại là tốt nhất, tuyệt đối là trường hợp bỏ vốn nhỏ nhưng thu lợi cao.”
Sau khi Trương Tân Lập phân tích, phòng họp bắt đầu nghị luận sôi nổi.
Có người nói mời Kim Thần cho chắc, anh ta có rất nhiều fans nữ.
Có người nói mời Trần Phỉ Phỉ, giá của Kim Thần quá đắc, hơn nữa sinh hoạt cá nhân quá phong lưu, không phù hợp hình tượng của thương hiệu.
Còn có người nói thỉnh Triệu Giai Ca, cô hình tượng hảo có tài hoa, thực phù hợp nhãn hiệu hình tượng, hơn nữa phí tổn thấp, dự đánh giá hồi báo cao.
Chu Tín thảo luận với mọi người vài câu, nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn và hỏi: “Thịnh tổng cảm thấy ai tương đối thích hợp?”
Bà đây cảm thấy không ai trong họ bằng tôi, Thịnh Hoàn Hoàn thầm hừ lạnh một câu, cô biết Chu Tín đang tính làm gì, cô không đáp mà hỏi lại: “Chu tổng giám cảm thấy thế nào?”
Chu Tín chỉ chỉ Kim Thần: “Tôi sẽ chọn Kim Thần.” Kim Thần?
Người Chu Tín không có khả năng chọn nhất chính là Kim Thần.
Nếu cô đoán không sai, người Chu Tín muốn chọn là Trần Phỉ Phỉ hoặc là Triệu Giai Ca, nếu cô đồng ý chọn Kim Thần thì đám người Cao Tễ sẽ lập tức đứng ra phản đối.
Đáng sợ nhất chính là, dù cuối cùng chọn Trần Phỉ Phỉ hay Triệu Giai Ca thì nhất định sẽ đắc tội một người trong đó, bởi vì quyền lựa chọn cuối cùng nằm trên tay. cô.
Trần Văn Huy vừa bỏ cho cô một phiếu, nếu lúc này cô không chọn Trần Phỉ Phi, có lẽ Trần Văn Huy lại quay về phe Chu Tín.
Ngược lại Triệu Giai Ca cũng như vậy, đến lúc đó Chu Tín nói móc ly gián cô ở Triệu gia thì ông ta lại có thêm một người giúp đỡ mạnh.
Dù cô làm thế nào, Chu Tín cũng là người được lợi cuối cùng.
Nhưng Thịnh Hoàn Hoàn cũng không rơi vào bẫy của họ: “Nếu mọi người không đồng ý chọn Kim Thần, vậy đều đừng chọn.”
“Vậy không quay?”
“Quay, đương nhiên phải quay.”
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn về phía Trương Tân Lập, hơi mỉm cười: “Trương trưởng phòng, ông cảm thấy hình tượng của tôi làm đại sứ thương hiệu thế nào?”