Lăng Tiêu tắm rửa đi ra, mở video ra liền trông thấy cô nằm lật xem quyển sổ của hẳn, Lăng Thiên Vũ thì nằm một bên ngủ rất say sưa.
Thấy Thịnh Hoàn Hoàn nghiêm túc như vậy, Lăng Tiêu mở máy tính ra.
Rất nhanh hắn có thể thu lưới chuyện tập đoàn Thịnh Thế, bây giờ Trần Văn Hưng còn đang nghĩ trắm phương ngàn kế mua cổ phần trên tay các cổ đông khác...
Ai không biết Lăng Tiêu luôn làm việc rất mạnh mẽ vang dội, hai ngày trôi qua, những cổ đông kia đã bị hắn bắt chẹp. trong tay.
Bình thường trong một tập đoàn, người cầm cổ phần nhiều nhất có quyền lên tiếng nhất, có thể quản lý cách vận hành thường ngày của công ty.
Gia đình Thịnh Hoàn Hoàn chiếm 40% cổ phần, tiếp theo là Trần Văn Hưng, trên tay ông ta có 30%.
Các cổ đông khác đều là 10%, 5%, những cổ đông nhỏ không có quyền quyết định.
Sau khi Thịnh Xán ngã xuống, Trần Văn Hưng đạt được. 5% cổ phần từ một cổ đông khác, còn có một bên vốn đã hẹn sẽ bán cổ phần cho ông ta, nhưng bởi vì Lăng Tiêu nhúng tay mà đột nhiên đổi ý.
Bây giờ Trần Văn Hưng nắm 35% cổ phần trong tay, còn thua Thịnh gia một chút, ông ta muốn lôi kéo cổ đông khác đứng về phe mình để lúc bầu chọn bỏ cho ông t một phiếu.
Nhưng cổ đông khác đã âm thầm chọn Lăng Tiêu, tất nhiên sẽ không đứng về phe ông ta.
Cho nên hai ngày này Trần Văn Hưng không ít nếm mùi thất bại.
Về phần Lăng Tiêu nhậm chức lúc nào thì phải xem biểu hiện của Thịnh Hoàn Hoàn.
Khi Lăng Tiêu khép máy tính lại, Thịnh Hoàn Hoàn còn đang đọc quyển sổ của hắn.
Mấy ngày kế tiếp, Thịnh Hoàn Hoàn luôn đọc sách, nấu cơm, chăm trẻ, thời gian trôi qua cũng rất phong phú.
Nói ra cũng kỳ quái, Lăng lão thái thái không có tới nữa, gọi điện thoại cho cô cũng không nhắc lại chuyện hôn lễ, nghe nói bà và mẹ đã nói chuyện với nhau, nhưng không biết họ nói cái gì mà đã đạt thành nhận thức chung.
Về phần Lăng Tiêu, mỗi ngày đi sớm về trễ, cơ hội hai người gặp mặt rất ít, cho nên cũng không xảy ra xung đột gì.
Ngày hôm đó, Thịnh Hoàn Hoàn đang chuẩn bị cơm tối thì Cố Bắc Thành gọi điện thoại tới.
Cố Bắc Thành nói với cô, Trần Vân Phàm bị một người phụ nữ phế ngay trên giường.
Nghe nói anh ta cưỡng ép người ta, kết quả cô kia rất cứng cỏi, tỉnh lại thì đã vung dao thiến luôn.
Thịnh Hoàn Hoàn nghe xong thì rất thất đức mà cười: “Trần Vân Phàm làm đủ trò xấu, đây là báo ứng hẳn đáng gặp phải."
Tiếp đó Cố Bắc Thành lại hỏi Thịnh Hoàn Hoàn sống ở Lăng gia như thế nào: “Tôi đã đến nhà cô, bác gái nói hết cho tôi rồi, Lăng Tiêu có tốt với cô không?”
Cố Bắc Thành chật vật mở miệng.
Ngày hôm sau Thịnh Hoàn Hoàn liền đăng ký kết hôn với Lăng Tiêu, chuyện này đả kích Cố Bắc Thành không nhẹ, anh †a thật sự không ngờ lại nhanh như vậy, làm mình trở tay không kịp.
Thịnh Hoàn Hoàn cười cười: “Anh ấy rất tốt, cũng không khủng bố như bên ngoài đã nói."
Đường này là cô tự chọn, dù là sống không tốt, cô cũng sẽ không phàn nàn với người khác.
Cố Bắc Thành nói: “Vậy là tốt rồi, tôi đi làm ở công ty rồi, cảm thấy trước đó vẫn luôn lãng phí cuộc sống."
Đáng tiếc, anh ta hiểu chuyện quá muộn.
"Cũng phải, anh sớm nên ổn định."
Đột nhiên nghe thấy cái tên này, trong lòng Thịnh Hoàn Hoàn siết chặt, không tự chủ được nắm chặt điện thoại, hô hấp không khỏi trở nên nặng nề: “Không có."
Cố Bắc Thành cười lạnh: “Thật muốn biết nếu anh ta biết cô đã gả cho Lăng Tiêu thì sẽ có biểu cảm gì."
Tính thời gian thì anh ta cũng sắp trở về.
Không về thì Mộ thị sẽ rối loạn đến lật trời!