“Triệu Giai Ca không hổ là tài nữ, cả Thịnh Hoàn Hoàn cũng không có được khí chất như vậy.”
“Tôi cảm thấy tiểu thư đứng đầu Hải Thành sớm nên đổi người, Thịnh Hoàn Hoàn chỉ có cái hư danh mà thôi, cô ta căn bản không thể so với Triệu Giai Ca.”
“Tôi nghe nói Triệu Giai Ca biết viết bài hát soạn nhạc, còn được bậc thầy dương cầm nổi danh thu làm học trò, hơn nữa cô ấy cũng có năng khiếu rất cao ở phương diện hội họa.”
“Đó đều là những chuyện mọi người đã biết, tôi nghe nói Triệu Giai Ca còn báo danh tham gia cuộc đua quốc †ế năm nay, cả Lý Hưng Hoài cũng rất tán thưởng cô ấy.”
“So ra thì rốt cuộc làm sao Thịnh Hoàn Hoàn lên làm tiểu thư đứng đầu được vậy, trừ khuôn mặt xinh đẹp kia ra thì cô ta còn có c '
“Không phải Thịnh Hoàn Hoàn cũng tham gia cuộc đua quốc tế sao, cũng ở đoàn xe của Lý Hưng Hoài, trước đó còn gây ra động tĩnh không nhỏ, sao thời gian này không có tin tức gì?”
Có người cười nhạo: “Đại khái là biểu hiện quá kém, Lý Hưng Hoài cảm thấy mình nhìn nhầm nên không muốn nhắc lại.”
Trong tiếng bàn tán xôn xao, Triệu Giai Ca về tới chỗ ngồi bạn đầu, ánh mắt không ít người nhìn cô ta tăng thêm vài phần thưởng thức.
Mà Thịnh Hoàn Hoàn thì đặc biệt bình tĩnh mặc kệ người ta nghị luận, dù sao miệng mọc trên mặt người khác, huống chỉ cô có gánh nổi cái danh hiệu tiểu thư đứng đầu này không cũng không phải người khác nói là tính.
Hồi mười mấy tuổi cô đã làm rúng động Hải Thành, vừa thành niên đã được coi là tiểu thư đứng đầu, mấy năm nay cô rất kín tiếng nên để Triệu Giai Ca giành hết nổi bật.
Nhưng cô cũng không tổn thất gì, dù sao cô đã sớm chán làm tiểu thư đứng đầu rồi. Nếu Triệu Giai Ca muốn thì cứ lấy đi, chỉ cần cô ta có năng lực này.
“Không tính nói gì à?” Nam Tầm có chút tò mò, Thịnh Hoàn Hoàn không phải dạng người chịu nhẫn nhịn.
Thịnh Hoàn Hoàn nhếch đôi môi xinh đẹp: “Nói cái gì? Không phải cuộc đua quốc tế đã bắt đầu tuyên truyền sao, bọn họ sẽ bị vả mặt nhanh lắm.”
Nam Tầm cười: “Triệu Giai Ca dùng cờ hiệu tiểu thư đứng đầu để debut, xem ra sau này sẽ có an bài khác, cuộc đua quốc tế này chỉ là một trong số đó, nhưng cô †a tuyệt đối không ngờ em có bật hack ở phương diện này."
Thịnh Hoàn Hoàn chớp chớp mắt với Nam Tâm: “Hack của em còn không phải là chị sao?”
Kỹ thuật đua xe và bắn súng của cô đều là Nam Tâm dạy.
“chị không nhận đứa học trò đè bẹp sư phụ như em.
Năng khiếu của Thịnh Hoàn Hoàn tốt đến mức làm Nam Tầm ghen ghét, khả năng phản ứng vô địch, thuật bắn súng thì cô ấy còn có thể địch nổi, nhưng đua xe thì hổ thẹn không bằng.
Câu trò giỏi hơn thầy chính là dùng cho Thịnh Hoàn Hoàn.
Nam Tầm bắt đầu nghiêm túc lên: “Chị cảm thấy Triệu Giai Ca như đang phục chế con đường của em, muốn ganh đua cao thấp với em, cô ta còn nhận mấy người thầy nổi tiếng, em phải cẩn thận một chút.”
Thịnh Hoàn Hoàn lại không sợ chút nào: “Nếu cô ta có năng lực này thì em dâng hai tay cái vương miện trên đầu cho cô ta, nhưng chỉ sợ cô ta lấy không được thôi.”
Đường Nguyên Minh luôn đứng bên cạnh nghe, ánh mắt càng cưng chiều, cô luôn ưu tú và làm người ta yêu thích như thế.
Nghe Thịnh Hoàn Hoàn nói không gả, Đường Nguyên Minh cười cho qua, rất muốn đáp lại một câu “Em nói không tính”, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.
Đường Nguyên Minh duỗi tay trêu cô bé trong lòng Thịnh Hoàn Hoàn, bởi vì Nam Tâm từ chối Diệp Sâm, làm tâm nguyện của Cố Hoan không được như ước nguyện nên cô bé rất không vui, cứ buồn bã ỉu xìu.