Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 584




 Lăng Kha nghe xong thì không hỏi thêm câu nào: “Ok, để tớ lo cho.”

Thịnh Hoàn Hoàn ngẫm nghĩ lại nói: “Gọi luôn chị Nam Tầm đi, chờ tớ trị bạch liên hoa xong thì phải chúc mừng tớ khôi phục độc thân.”

Lăng Kha: “... Cậu thật sự ly hôn với Lăng Tiêu?” “ừ”

Lăng Kha “Chậc chậc” hai tiếng: “Lăng Tiêu kia bị vô cảm hay là đồng tính? Phụ nữ còn phải rung động trước mỹ nhân như cậu, anh ta lại nỡ ly hôn. Chẳng lế anh ta không biết cậu thông minh xinh đẹp, đáng yêu mê người như thế, vừa buông tay đã bị người ta đoạt mất? Đến lúc đó lại hối hận.”

Thịnh Hoàn Hoàn dở khóc dở cười trước cách an ủi này của Lăng Kha: “Lăng Tiêu không phải vô cảm, cũng không phải đồng tính, lấy điều kiện của anh ta muốn dạng phụ nữ nào mà không có? Có lẽ tớ còn chưa đạt tới yêu cầu của anh ta, cũng có thể là hai bên không có duyên phận, tớ vẫn rất cảm kích anh ta, cho nên cậu đừng nói bậy trước mặt tớ hay sau lưng anh ta.”

Lăng Kha trợn trắng mắt: “Trước kia chưa ly hôn cũng không thấy cậu bảo vệ anh ta như thế, thế nào? Hiện tại ly hôn lại luyến Hoàn Hoàn, cậu đừng nói với tớ là cậu yêu Lăng Tiêu.”

Thịnh Hoàn Hoàn cười cười, ánh mắt có chút mờ mịt: “Từng rung động, nhưng còn chưa tới mức yêu,  đừng lo lắng cho tớ, tớ lý trí hơn cậu tưởng tượng nhiều.”

“Cmn, cậu thật sự rung động rồi á?”

Cô rung động với Lăng Tiêu làm người ta khiếp sợ như vậy sao?

Thịnh Hoàn Hoàn bật cười: “Đừng nhiều chuyện, nếu quên mất chuyện tớ dặn thì tớ lột da cậu ra.”

Lăng Kha: “Rồi rồi, bổn tiểu thư nhất định hoàn thành cho cậu.” 

Hôm nay Thịnh Hoàn Hoàn tan tầm đúng giờ, cô phải đến bệnh viện một chuyến, lại chạy đến gặp mặt bọn Lăng Kha, cô nhất định phải làm cho xong chuyện của Lam Tiếu

Mới ra khỏi cổng Thịnh Thế liền thấy Đường Nguyên Minh dựa vào chiếc Bugatti màu đen, lúc này anh đang hút thuốc, dáng vẻ lười biếng tản mạn, sương khói tràn ngập lại rất có sức hút.

Đối với rất nhiều cô gái mà nói, trên người Đường Nguyên Minh có một loại khí chất làm người ta mê muội, bá đạo tà tính, anh tuấn quý khí, đặc biệt mê người.

“Hoàn Hoàn." Đường Nguyên Minh lập tức phát hiện cô, anh dẫm tắt tàn thuốc, mỉm cười mà đi về hướng cô.

Không phải cô đã nói cô phải đến bệnh viện sao, sao. anh vẫn tới chứ? 

Nhìn dáng vẻ kinh ngạc của Thịnh Hoàn Hoàn, Đường Nguyên Minh cưng chiều cười: “Không phải muốn đi bệnh viện sao, anh đưa em đi, Mộ Tư chăm sóc em nhiều năm như thế, anh phải cảm ơn anh ta chứ.”

“Anh Minh?” Thịnh Hoàn Hoàn nghe Đường Nguyên Minh nói thế thì cảm thấy có gì đó không đúng.

Đường Nguyên Minh cũng không cho cô thời gian nghĩ nhiều mà kéo cửa xe ra: “Lên xe đi, anh đưa em qua đó.”

Thịnh Hoàn Hoàn không có lý do từ chối, cô bước lên xe của Đường Nguyên Minh.


Thịnh Hoàn Hoàn trầm mặc hồi lâu lại hỏi: “Sao anh biết Mộ Tư ở bệnh viện?” 

Đường Nguyên Minh nói: “Chuyện em bị bắt cóc đã không phải bí mật, hai chết một bị thương, đây không phải vụ án nhỏ, Cố Nam Thành còn nộp tiền bảo lãnh Trần Vân Phàm ra ngoài, không ít người nhìn chằm chằm việc này."

“Nhìn chằm chằm ai?” Thịnh Hoàn Hoàn không hiểu lắm.