'Thịnh Hoàn Hoàn lấy túi công văn lại, nhìn Đường Nguyên Minh mà cười khanh khách và nói: “Nếu không em cũng đánh cược với anh nhé?”
Đường Nguyên Minh nhướng mày, tràn đây hứng thú: “À? Em muốn cược thế nào.”
'Thịnh Hoàn Hoàn lập tức lấy hợp đồng từ trong túi ra, đặt trước mặt Đường Nguyên Minh: “Nếu em có thể vào †op3 có nghĩa là em có thể kéo Lý Vệ Lâm đến luôn, những người khác em đã bảo Tống Chí Thượng thay em đi thuyết phục, còn lại một người cuối cùng là An Gia 'Thụ, em cũng có tự tin lôi kéo được cô ấy.”
Đường Nguyên Minh nhìn hợp đồng trước mặt một cái: “Cho nên em muốn đánh cược thế nào?”
“Không, là anh muốn đánh cược thế nào.”
Thịnh Hoàn Hoàn sửa đúng: “Thứ em muốn ở ngay trước mặt anh, mà lợi thế trong tay em thì chưa chắc anh đã thấy hứng thú, cho nên tiền đặt cược nên là anh bỏ ra.”
Nói xong, Thịnh Hoàn Hoàn lại đặt bút và mực lăn dấu tới trước mặt anh.
Cô nghĩ thứ cô muốn đã trực tiếp đặt trước mặt anh, là ngốc cũng có thể nhìn ra!
Nhìn ánh mắt sáng ngời của Thịnh Hoàn Hoàn và gương mặt tinh xảo linh động, Đường Nguyên Minh lại bị cô kinh ngạc, hiện tại cô như một nữ cường nhân khôn khéo lại không mất nghịch ngợm, giỏi giang lại thú vị, cả người tỏa ra hào quang làm người ta không rời mắt được.
“Vậy anh sẽ ngẫm lại cho kỹ nên đánh cược như thế nào.
Đường Nguyên Minh làm ra vẻ do dự: “Trên người em chẳng có gì anh muốn cả.”
'Thịnh Hoàn Hoàn chớp chớp mắt: “Nếu không anh nghĩ lại đi?”
Cô có tiền! Anh có thể muốn xe muốn nhà muốn chỉ phiếu!
Dù sao hợp đồng này cơ bản xem như đã định, cô đánh cược với anh đơn giản là muốn anh ký hợp đồng trước, cái này chỉ là thu hoạch tặng kèm thôi, anh còn muốn cái gì?
Đường Nguyên Minh nhìn Thịnh Hoàn Hoàn chau mày thì cảm thấy thật đáng yêu, cầm lấy cây bút cô đặt bên hợp đồng mà gõ lên trán cô: “Đừng luôn nhíu mày, già nhanh lắm.”
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn hợp đồng mà liên tục gật đầu: “Khi nào chúng ta có thể đóng dấu?”
Con dấu đại diện cho Đường thị và Thịnh Thế cần được đóng dưới sự chứng kiến cổ đông hoặc cao tầng và luật sư của hai bên, hợp đồng mới tính là chính thức. có hiệu lực.
Nhìn ánh mắt như phát sáng phát nhiệt của Thịnh Hoàn Hoàn, Đường Nguyên Minh cưng chiều cười nói: “Thời gian do em quyết định.”
Thịnh Hoàn Hoàn bắt lấy hợp đồng, tạm thời không cần phiền về chuyện của Chu Tín nữa, tâm tình đặc biệt tốt, tươi cười càng rực sáng: “Vậy đến lúc đó em lập tức thông báo cho anh, bữa này em mời.”