Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 309




Chương 309

Sau khi đi ra từ phòng tắm, Lăng Tiêu đã nằm xuống.

Thịnh Hoàn Hoàn ngồi ở mép giường, mở máy sấy ra, tiếng máy sấy phá vỡ yên lặng, lại làm người ta cảm thấy càng cô đơn.

Cô cảm thấy ánh mắt phía sau vẫn luôn nhìn cô, cô biết rõ nó có nghĩa là gì, cô bất giác thả chậm tốc độ, hy vọng tóc có thể khô chậm một chút. Mãi đến khi cô nằm xuống, người đàn ông trên giường vẫn không có động tĩnh gì, Thịnh Hoàn Hoàn không khỏi nhẹ nhàng thở ra.

Đêm nay Lăng Tiêu không chạm vào cô, cách nhau xa nửa thước, Thịnh Hoàn Hoàn ngủ một giấc đến hừng đông.

Cố gia.

Nam Tầm bảo người hầu dọn đồ của Cố Nam Thành về phòng ngủ chính.

Nam Tầm chịu thua làm Cố Nam Thành thực vừa lòng, gã cũng chiều lòng cô, bôi thuốc cho cô rồi ôm cô lên giường.

“Nghe Thịnh Hoàn Hoàn nói em cố ý?” Giọng Cố Nam Thành hơi khàn khàn, tay chui vào góc áo của Nam Tầm: “Vì sao?”

Thân thể Nam Tầm bất giác trở nên cứng đờ, hơi thở nóng hổi sau cổ làm cô ấy không biết làm thế nào: Có phải gã cũng từng ôm Trần Do Mỹ như vậy không?

“Nói chuyện.”

“Anh biết nguyên nhân mà.”

Cố Nam Thành trở mình, đôi tay chống lên hai bên người Nam Tầm, chăm chú nhìn xuống cô: “Anh muốn nghe chính miệng em nói ra.”

Làm vợ chồng bảy năm, Nam Tầm quá rõ phản ứng của Cố Nam Thành.

Cô ấy không dám cựa quậy, chỉ quay mặt qua chỗ khác: “Muốn anh về nhà.”

Cố Nam Thành có vẻ rất vừa lòng với câu trả lời của cô, ngón trỏ nâng cằm Nam Tầm lên, ép cô nhìn chăm chú vào mình, ngón cái quyến luyến cọ xát trên môi cô.

Lúc trước gã trúng tiếng sét ái tình với cô, theo đuổi mãnh liệt, lúc đó đều là gã trả giá, cô chỉ cần đưa ra chút đáp lại là được.

Nhiều năm qua, số lần cô chủ động có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Cố Nam Thành rất vui vẻ, lời nói của Nam Tầm làm thỏa mãn lòng tự trọng đàn ông của gã, hiện tại gã cũng muốn cô phải nếm trải mùi vị tốn hết tâm tư mấy năm nay của mình.

Nam Tầm có thể cảm nhận được sự kích động của gã, trong lòng có chút bi thương.

Khi Cố Nam Thành muốn hôn xuống, cánh cửa bị đẩy ra, con bé Hoan Hoan tung ta tung tăng chạy vào từ bên ngoài: “Cha, con muốn ngủ chung với cha và mẹ.”

Tà niệm của Cố Nam Thành trực tiếp ngừng lại, đi xuống trên người Nam Tầm.

Vào thời khắc đó, Nam Tầm lại nhẹ nhàng thở ra!

Cố Hoan thực thích Cố Nam Thành, bò lên rồi chui ngay vào lòng gã, cũng cẩn thận hỏi: “Cha, cha có thể hứa với Hoan Hoan về sau đừng cãi nhau với mẹ nữa được không?”

“Cha đã nói Hoan Hoan và mẹ đều là cục cưng cha yêu nhất, cha sẽ bảo vệ mọi người, cha là đàn ông, mẹ không hiểu chuyện, cha nhường mẹ một chút được không?”

Lời cô bé nói làm Cố Nam Thành dở khóc dở cười: “Được, nghe lời cục cưng ngoan của cha.”