Chương 1275
Thịnh Hoàn Hoàn cũng giải thích: “Lâm Chi Vũ là do Lăng Hoa Thanh cố gắng ép cho Lăng Tiêu, hiện tại cô ta đã về nước M rồi.”
“Hai người đó trong sạch?”
“Chắc là vậy!”
Nhìn từ thái độ lần trước của Lăng Tiêu đối với Lâm Chi Vũ thì hắn và cô ta chưa từng xảy ra chuyện gì.
“Cái gì?” Thịnh Xán lập tức cao giọng lên.
Thịnh Hoàn Hoàn vội đổi lời: “Nhất định là trong sạch, cô ta là do Lăng Tiêu đích thân đuổi về nước, ba yên tâm đi!”
Thịnh Xán hừ lạnh: “Vậy còn tạm được.”
Thịnh Hoàn Hoàn âm thầm lau mồ hôi lạnh, sau đó lại nghe Thịnh Xán hỏi: “Vậy chuyện đuổi con ra ngoài là thế nào, con gái cưng của Thịnh Xán này là để nó hà hiếp sao?”
“Đều có nguyên nhân cả, con gái của ba cũng có sai.”
Thịnh Hoàn Hoàn vội tẩy trắng cho Lăng Tiêu: “Lăng Tiêu người ta còn xuống bếp nấu ăn cho con gái ba kìa! Ba, ba hỏi bản thân thử xem con lớn đến chừng này có bao giờ ba nấu cho con một bữa cơm chưa?”
Thịnh Xán hơi chột dạ: “Đây là hai chuyện khác nhau.”
Thịnh Hoàn Hoàn thừa thắng xông lên: “Dù sao con gái của ba đã lớn như vậy mà lần đầu tiên có đàn ông xuống bếp vì con, còn là bữa sáng, phải thức dậy chuẩn bị từ rất sớm. Ba suy nghĩ xem Lăng Tiêu có thân phận gì mà lại tự xuống bếp làm điểm tâm cho con gái của ba đó.”
Thịnh Xán lại bâng quơ nói một câu: “Vậy vì sao các đứa ly hôn?”
Cái này á!
Thịnh Hoàn Hoàn lập tức nghĩ ra: “Còn không phải là tại Lăng Hoa Thanh, ông ta buộc Lăng Tiêu ly hôn với con, không thì con sẽ bị nguy hiểm đến tính mạng.”
Thịnh Xán nghe xong thì nhíu mày lại: “Một người đàn ông không bảo vệ được cả vợ mình thì cần nó làm cái gì?”
Thịnh Hoàn Hoàn yếu ớt nói: “Ba, đôi khi không phải là chuyện có bản lãnh hay không.”
Thịnh Xán nhớ đến Thịnh Giai Âm, không phải ông ấy cũng không bảo vệ được vợ mình sao?
Thịnh Hoàn Hoàn thấy sắc mặt Thịnh Xán trắng bệch thì vội nhận sai vào mình: “Ba, thật xin lỗi, mẹ vì cứu con mới bị…”
Thịnh Xán sờ sờ đầu Thịnh Hoàn Hoàn: “Hoàn Hoàn, con thích Lăng Tiêu như thế sao?”
Thịnh Hoàn Hoàn nói: “Ba, nếu anh ấy thật sự không quan tâm con thì tại sao phải mạo hiểm đến rừng Sương Mù, chẳng lẽ mạng của ảnh không quý sao?”
Thịnh Xán bị hỏi á khẩu không trả lời được, cuối cùng chỉ có thể chua xót than thở: “Có câu nữ nhi ngoại tộc, nhanh như vậy mà con đã bênh người ta chầm chập rồi!”
Thịnh Hoàn Hoàn vội vàng nói: “Ba, dù thế nào thì vị trí của ba trong lòng con vĩnh viễn là số một, không ai lay chuyển được.”
Lần này cuối cùng Thịnh Xán cũng hài lòng: “Coi như không phí công thương con, đêm nay kêu Lăng Tiêu tới dùng cơm.”
Cuối cùng Thịnh Hoàn Hoàn cũng nhẹ nhàng thở ra: “Ba, anh ấy bị thương, hay là qua mấy ngày nữa được không?”
Thịnh Xán hừ lạnh: “Bị thương thì không cần ăn cơm luôn à?”
Thịnh Hoàn Hoàn: “… Cần.”