Chương 1269
Nếu có thể thành công coi như giải mối hận trong lòng cô ta, nếu không được thì Trần Vân Phàm chết ở bên ngoài cũng tốt, tránh liên lụy cô ta bị chế giễu.
Ngoài cổng, Thịnh Hoàn Hoàn nhìn người đàn ông dựa vào đầu xe của cô ta không chịu đi thì vừa tức vừa buồn cười: “Lăng tổng, nếu anh coi trọng xe của tôi thì tôi tặng anh một chiếc, bây giờ có thể tránh ra khỏi xe của tôi không?”
Lăng Tiêu vẫn ngồi đó bất động, kiêu ngạo mà nhìn cô: “Đưa chìa khoá cho tôi, tôi đưa em về nhà.”
Thịnh Hoàn Hoàn nhíu mày lại, người nhà của cô sẽ không muốn nhìn thấy hắn, nhưng nhìn người đàn ông trước mắt thì lời nói hung ác đến bên miệng lại không nói ra được.
“Rốt cuộc anh có đi ra hay không?”
“Không.” Lăng Tiêu nâng một chân thon dài lên, chiếc giày da mới tinh giẫm lên đầu xe của Thịnh Hoàn Hoàn, ánh mắt nhìn cô như diều hâu nhìn chằm chằm con mồi: “Đưa chìa khoá cho tôi, không thì tôi khiêng em lên xe.”
Đường đường là tỷ phú đứng đầu Hải Thành mà lại như tên du côn vô lại.
Thịnh Hoàn Hoàn tức đến đỏ bừng cả mặt, cô hít mấy hơi rồi mới bất đắc dĩ nói: “Lăng Tiêu, anh để tôi thở với được không? Có chuyện gì qua mười ngày nửa tháng nữa chúng ta bàn lại được không?”
Kỳ thật nhìn thấy Lăng Tiêu làm Thịnh Hoàn Hoàn rất mừng rất vui.
Nhưng hiện tại cô không cách nào đáp lại hắn…
Nửa tháng nữa thôi, nửa tháng nữa thì có thể làm phẫu thuật, hiện tại thai nhi còn quá nhỏ.
Nếu đến lúc đó Lăng Tiêu muốn để cô sinh đứa nhỏ này ra thì cô sẽ liều một lần nữa vì cô và hắn.
Nếu hắn không muốn thì cô sẽ phá thai.
Dù hắn lựa chọn như thế nào thì cô cũng tôn trọng hắn.
Hiện tại mẹ của cô vừa đi chưa được mấy ngày, nếu cô và Lăng Tiêu quá thân cận thì ông bà ngoại sẽ rất thất vọng về cô.
Lần này Lăng Tiêu nhìn cô chằm chằm tầm mười giây rồi mới dời người khỏi xe cô.
Thịnh Hoàn Hoàn không dám nhìn gương mặt mất mát của hắn, cô sợ mình sẽ mềm lòng, càng sợ mình không đè nén được cảm xúc giấu trong đáy lòng.
Sau khi Thịnh Hoàn Hoàn lên xe, Lăng Tiêu nhận được một cú điện thoại.
Người gọi đến là Thịnh Tư Nguyên, ông ấy nói: “Lăng Tiêu, ba của Hoàn Hoàn tỉnh rồi, nhưng hai ngày này tốt nhất cậu đừng xuất hiện, dù sao hiện tại nó chưa biết chuyện gì, cho nó chút thời gian bình tĩnh lại.”
Ký ức của Thịnh Xán chỉ tới ngày Mộ Tư hủy hôn rồi mình xảy ra tai nạn xe, chuyện tiếp theo thì ông ấy không nhớ gì cả.
Dù sao cũng phải cho ông ấy chút thời gian để chấp nhận sự thật.
Trên đường đi, Thịnh Hoàn Hoàn cũng nhận được điện thoại của Chúc Văn Bội, cô kích động đến mức không biết để hai tay ở đâu, cả thân thể đều đang run rẩy.
“Lái nhanh một chút.” Cô nói với tài xế.
Ba tỉnh rồi, rốt cục ba cũng tỉnh rồi.
Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn hận không thể lập tức chạy vội trở về, nhưng sau khi kích động qua đi thì khuôn mặt nhỏ dần dần tái nhợt.
Ba tỉnh, nhưng mẹ đã đi rồi.
Ba có trách cô không chăm sóc tốt cho mẹ, không lo được cho cái nhà này không?
Cô còn gả cho con trai của kẻ thù Lăng Hoa Thanh, hiện tại trong bụng còn có con của Lăng Tiêu…