Cô Vợ Cực Phẩm Của Tôi

Chương 5: Để tôi xem thử ai dám động đến vợ của tôi




Nhưng ngay sau đó Mộc lão phu nhân lại lắc đầu, bà không thể nào liên tưởng được Hứa Quân và Hứa gia của Kinh thành lại với nhau.

“Một bức tranh chữ của vua Càn Long thời nhà Thanh!”

“Một cặp ngọc bích càn khôn thời nhà Minh!”

“Một ấm đồng thời nhà Tống!”

“Một bình sứ Thanh Hoa thời nhà Nguyên!”

“...”

“Bốn thùng vàng bạc châu báu!”

“Tám mươi tám triệu tám trăm tám mươi nghìn tiền mặt!”

Trong sân Mộc gia tổng cộng để tám chiếc rương lớn nạm kim cương, hai bên còn có mười hai chiếc rương nhỏ hơn làm bằng gỗ lim.

Số vàng bạc châu báu kia sáng lấp lánh, làm lóa mắt người Mộc gia.

Mộc lão phu nhân được hai người đỡ hai bên, giọng nói run run hỏi: “Xin hỏi, tại sao Hứa gia ở Kinh thành lại chuẩn bị lễ lớn như vậy?”

“Mộc phu nhân, tôi đến để đưa sính lễ cho nhị thiếu gia nhà chúng tôi!”

Đúng lúc này, quản gia Lý cùng với mấy người Hứa gia, đi vào trong sân Mộc gia.

Hứa Quân không khỏi cau mày, có phải là anh quá khách khí với quản gia Lý rồi không? Sao ông ấy lại dám tự tiện quyết định hết lần này đến lần khác?

“Đưa sính lễ?” Mộc lão phu nhân vui mừng khôn xiết, lập tức nói: “Xin cho hỏi, không biết nhị thiếu gia Hứa gia nhìn trúng đứa cháu gái nào của tôi vậy? Giờ tôi có thể lập tức làm chủ, gả nó cho nhị thiếu gia!”

Hứa gia ở Kinh thành có địa vị như thế nào cơ chứ? Nếu Mộc gia có thể liên hôn với Hứa gia, chẳng phải là đã trèo cao rồi sao.

Mà lúc này, mấy cô gái vẫn chưa kết hôn của Mộc gia, ai nấy đều hưng phấn, lo lắng hồi hộp.

Nếu như có thể gả cho Hứa gia ở Kinh thành, bọn họ cũng không ngại đá bạn trai mình ngay lập tức.

Thậm chí còn có một cô gái của Mộc gia tên Mộc Từ rất tự tin hỏi: “Thưa ngài, người mà nhị thiếu gia nhà ngài nhìn trúng... không phải là tôi chứ? Ngài cũng thấy đấy, trong số mấy cô gái của Mộc gia thì tôi là đẹp nhất!”

“Ôi chao, chị Mộc Từ, sao chị lại không biết xấu hổ như vậy?”

“Nếu như chỉ nhìn mặt, Mộc gia chúng ta có ai đẹp hơn Mộc Tuyết Nhi đâu?”

“Đúng thế, dù nhị thiếu gia của Hứa gia nhìn trúng tôi, cũng chưa chắc đã ưng chị Mộc Từ đâu!”

“...”

Mấy cô gái Mộc gia đã bắt đầu cãi nhau.

Còn mặt Mộc Từ thì đỏ bừng lên, liếc nhìn Mộc Tuyết Nhỉ, sau đó nói: “Dù Mộc Tuyết Nhi có đẹp nữa thì có tác dụng gì? Tiếc là cô ấy đã gả cho tên phế vật Hứa Quân kia rồi!”

Mộc Từ càng nói càng đắc ý, cô ta đi thẳng đến bên cạnh Mộc Tuyết Nhi, cười xấu xa nói: “Tuyết Nhi, có phải giờ trong lòng cô khó chịu lắm không? Nếu như ngày xưa cô không kết hôn với Hứa Quân, có lẽ hôm nay cô cũng có cơ hội gả vào Hứa gia ở Kinh thành đấy!”

“Ha ha, Tuyết Nhi, nếu như giờ cô ly hôn, nói không chừng còn kịp đó!”

Mọi người trong Mộc gia ai nấy đều nhao nhao chế nhạo Mộc Tuyết Nhi.

Mà Mộc Tuyết Nhi lại cúi đầu không nói gì, nhị thiếu gia của Hứa gia ở Kinh thành ra tay hào phóng, quả thực khiến Mộc Tuyết Nhi sửng sốt.

Nhưng cô là phụ nữ đã có chồng, không nhất thiết phải vì đống sính lễ quý giá kia mà đón ý hùa theo nhị thiếu gia Hứa gia!

“Hừ, Hứa gia Kinh thành chúng tôi, sao lại cần những phế phẩm như kia chứ?” Đúng lúc này, quản gia Lý liếc nhìn đám người Mộc Từ, cười lạnh nói: “Mấy người cũng không tự soi gương lại dáng vẻ của mình xem, nhị thiếu gia nhà tôi sao có thể vừa ý mấy người được?”

Đám người Mộc Từ lập tức đỏ bừng mặt.

Nhưng không ai dám cãi lại lời của quản gia Hứa gia.

Nói xong những lời này, quản gia Lý đi đến trước mặt Mộc Tuyết Nhi, kính cẩn nói: “Mộc tiểu thư, những sính lễ này là nhị thiếu gia nhà tôi chuẩn bị cho cô. Nếu như cô có gì không hài lòng, hoặc cần gì, tôi có thể lập tức bổ sung!”

Mộc gia bỗng chốc nháo nhào cả lên!

Chuyện gì thế này?

Nhị thiếu gia Hứa gia lại nhìn trúng Mộc Tuyết Nhi?

Rõ ràng là cô đã kết hôn rồi mà!

Chẳng nhẽ vị nhị thiếu gia Hứa gia này lại có sở thích đặc biệt gì sao?

Mộc lão phu nhân không khỏi sửng sốt, nói: “Thưa ông quản gia, đứa cháu gái này của tôi đã kết hôn rồi!”

“Kết hôn rồi thì có làm sao? Chiều nay Tuyết Nhi và tên phế vật Hứa Quân kia sẽ lập tức ly hôn!”

Đúng vào lúc này, Lâm Chi nghe tin chạy tới.

Bà ta cười không khép được miệng, kích động nắm lấy tay Mộc Tuyết Nhi, nói: “Tuyết Nhi, cuối cùng con cũng coi như thoát khỏi bể khổ rồi! Vị nhị thiếu gia của Hứa gia nhất định sẽ đối xử tốt với con, chiều nay con với Hứa Quân lập tức đi làm thủ tục ly hôn!”

“Ha ha, mẹ đúng là hồ đồ mà!” Mộc lão phu nhân vỗ trán, cười nói: “Lâm Chi đúng là thông minh, cứ theo lời con đi, chiều này Tuyết Nhi với tên phế vật kia đi ly hôn! Dù sao Mộc gia chúng ta, tuyệt đối không thể để nhị thiếu gia Hứa gia thất vọng!”

“Không cần phiền phức vậy đâu, thật ra nhị thiếu gia nhà tôi chính là...”

Quản gia Lý đang định nói ra chân tướng.

Bỗng nhiên, ông ấy vô tình đối mắt với Hứa Quân.

Nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Hứa Quân, quản gia Lý bỗng thấy hốt hoảng!

Bởi vì ông ấy nhìn thấy sát ý trong mắt Hứa Quân!

Nhị thiếu gia đã từng nói, không cho phép mình tự cho là thông minh, chẳng lẽ ông ấy lại chọc giận thiếu gia rồi?

Nghĩ đến đây, quản gia Lý không biết nên nói gì mới phải, sợ đến mức quên mất những lời muốn nói.

Mộc lão phu nhân kéo lấy tay Mộc Tuyết Nhi, tươi cười hiền từ nói: “Cháu gái ngoan, cuối cùng con cũng coi như khổ tận cam lai rồi! Sau khi con được gả đến Hứa gia, không được phép...”

“Bà nội, mẹ, con không đồng ý!”

Mà Mộc Tuyết Nhi lại lùi về phía sau một bước, liếc nhìn Hứa Quân đang ngồi xổm trên mặt đất, nói: “Mọi người đều biết, anh ấy là chồng của con! Mặc dù anh ấy không có tài cán gì, có lẽ sau này chúng con sẽ ly hôn! Nhưng, hiện giờ con đã là phụ nữ có chồng, con sẽ không chấp nhận bất cứ ai theo đuổi!”

Đây chính là nguyên tắc của Mộc Tuyết Nhi.

Dù Hứa Quân có vô dụng, Mộc Tuyết Nhi cũng khá chê anh.

Nhưng trước khi ly hôn, cô vẫn là vợ của Hứa Quân, chắc chắn sẽ không trở thành vị hôn thê của nhị thiếu gia Hứa gia ở Kinh thành!

“Mộc Tuyết Nhi!”

Lâm Chi là người đầu tiên phản ứng lại, bà ta gần như hét vào mặt Mộc Tuyết Nhi: “Nhị thiếu gia của Hứa gia không chê con, con giả bộ cái gì? Mộc Tuyết Nhi, hiện giờ lập tức đi làm thủ tục ly hôn với Hứa Quân, đi mau!”

“Mẹ...”

“Tuyết Nhi à, mẹ con chỉ vì muốn tốt cho con thôi!” Mộc lão phu nhân cũng nói: “Hai năm trước là ông nội bắt con kết hôn với cậu ta, suýt chút nữa hủy cả đời con. Nhị thiếu gia của Hứa gia vừa ý con, là cơ hội của con, cũng là cơ hội của cả Mộc gia chúng ta! Hôm nay tôi làm chủ, gả Tuyết Nhi cho nhị thiếu gia Hứa gia!”

Chỉ cần cuộc hôn nhân này của Mộc gia với Hứa gia thành công, thì ở Lệ thành, Mộc gia mới có thể tiến vào hàng ngũ gia tộc thượng lưu!

Vậy nên, dù có phải đe dọa hay dụ dỗ, Mộc lão phu nhân cũng phải tác thành cho cuộc hôn nhân này.

“Bà nội, mẹ, con nói rồi, con không gả, con không phải là hàng hóa!”

“Trừng phạt theo gia quy!”

Mộc lão phu nhân chống gậy xuống đất, lớn tiếng nói.

“Để tôi xem thử ai dám động đến vợ của tôi!”

Đúng lúc này, Hứa Quân bỗng đứng dậy.

Anh dùng cơ thể mình để chắn cho Mộc Tuyết Nhi.

Vào khoảnh khắc này, Hứa Quân như thể hoàn toàn biến thành một người khác vậy.

Đôi mắt anh sáng quắc, liếc nhìn mỗi một người đang đứng ở đây!

Quản gia Lý kích động, hai tay run lên, lẩm bẩm nói: “Nhị thiếu gia cao ngạo không chịu khuất phục đã trở lại rồi! Tất cả mọi người, chuẩn bị quỳ xuống nghênh đón nhị thiếu gia!”

Sau đó Hứa Quân đi đến trước mặt Mộc Tuyết Nhi, trịnh trọng hỏi: “Tuyết Nhi, em có muốn không? Chỉ cần em gật đầu, toàn bộ chỗ sính lễ này đều là của em!”