Cô Vợ Có Chút Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

Chương 7




Sáng hôm sau anh ủ rủ ngồi trước ghế , mẹ anh vừa đến cửa liền hỏi : 


 " Sáng sớm ai chọc giận con à . " 


Mục Hạo Kiện ngẩng đầu lên nhìn mẹ thở dài , " mẹ có phải Giai Kỳ ngốc không hay cổ là quá ngốc rồi ? " 


" Con hỏi mẹ câu gì mà ngộ vậy ? con bé chọc gì con sao ? " Bà nghi hoặc hỏi lại , đáp lại chỉ là tiếng thở dài não nề của con trai . 


Chưa bao giờ Mục Hạo Kiện cảm thấy thất bại như bây giờ cả đêm hôm qua cô ngồi ăn lận hai thỏi socola rồi lăn ra ngủ còn anh phải nhịn đến nổi cả đêm túc trực trong phòng tắm chỉ để hạ hỏa dục vọng bản thân .


" Con ...đừng nói là con và Giai Kỳ đã ...." Bà ánh mắt đầy thâm ý cười tủm tỉm hỏi nhỏ ...


" .... " 


" Vậy là thật sao ? " Bà cười vui tới nổi vang vọng cả nhà tâm tình thoải mái hưng phấn .


" Con và Giai Kỳ không hề động phòng " Mục Hạo Kiện rốt cuộc nhịn không được đánh lên tiếng đánh tan mộng ảo của bà . Động phòng sao ? ngay cả hôn còn bị chê rồi lăn quay ra ngủ như một chú mèo con chui rúc trong chăn ấm , vậy anh động phòng kiểu gì ? 


Bà nhún vai biết ngay mà hèn chi nó hỏi bà cậu ngộ nghĩnh đến vậy liền cười cười trêu chọc con trai , " không phải chứ ? Hay là con ... "


Mục Hạo Kiện đen mặt lại lạnh lùng liếc nhìn bà , " Con không ngại đưa mẹ đi du lịch cùng ba đâu đấy . "


Bà nghe vậy liền lạnh giọng trả lời  : " Nếu con muốn ba con được " du lịch vui vẻ " thì mẹ liền chiều ý này "


Anh khẽ thở dài , chỉ hy vọng ông già mau mau về nhanh rước bà phu nhân lão đại này đi đâu đó , sao hai người này có thể yên nhàn tách xa nhau như vậy ? Một bên thì thúc ép anh lấy vợ giờ lại vẫn ung dung ở đây trêu chọc anh , một bên thì nhãn nhạ cùng " Kendy " đi du lịch . Có phải nên đổi ngược lại không .


" Mẹ không lo cho ba sao ? Để ba đi bên ngoài lỡ quen cô nào đẹp thì ... " Mục Hạo Kiện lập lờ nói 


" Cho ông ta mười lá gan cũng không dám " Bà nửa cười nửa không đáp lại 


" Aizzz vậy giờ sao ta con vừa nhận được tin ba gặp lại bạn cũ Triệu Hy có vẻ hai người họ rất thân thiết nha . " Anh dựa lưng vào ghế vắt chéo chân phải lên chân trái  thong dong nói .


Nghe đến đây bà liền nổi nộ khí  , " Lại là Triệu Hy , hừ lão già này quá to gan rồi . " 


Lúc nãy còn nói có mười lá gan không dám giờ nói ông già to gan , Mục Hạo Kiện nở nụ cười nhẹ nhàng nhìn bà đầy ý trêu chọc . Đúng lúc này trên lầu truyền xuống những tiếng lạch bạch , chớp mắt cái Giai Kỳ liền có mặt dưới lầu cô nhìn thấy mẹ chồng liền nở nụ cười tươi sa vào lòng bà : 


" Mẹ , buổi sáng vui vẻ 


Giọng nói Giai Kỳ trong trẻo như dòng sông Giang Hà êm ái ngọt ngào trong vắt tựa mùa thu đánh tan đi nộ khí của bà , bà nở nụ cười nhẹ xoa đầu đầy cưng chiều kéo Giai Kỳ dậy ngồi cạnh bà hỏi han : 


" Giai Kỳ con đã quen nhà mới chưa . "


Giai Kỳ gật đầu trả lời : " Dạ rồi ạ , nhà của chồng thật là đẹp và ấm nữa ạ còn nữa tối hôm qua chồng còn cho con ăn socola nữa cơ , nó ngon lắm ."


" Socola ? " Bà giả bộ nhíu mày nhẹ liếc nhìn cậu con trai đầy ý cười rồi cầm chặt tay Giai Kỳ vỗ về , " Giai Kỳ nghe mẹ dặn , nếu Hạo Kiện không tốt với con , con cứ mách với mẹ , mẹ sẽ đánh nó giúp con cho . " 


Giai Kỳ vui vẻ gật đầu lúc này mới quay qua anh ngây ngô lấn tới ôm cánh tay nhỏ giọng đầy năn nỉ : " chồng ơi tối nay vợ có được ăn socola nữa không ? " 


Mục Hạo Kiện lườm cô lắc đầu trả lời : " ăn khuya không tốt cho sức khỏe và bị sâu răng " 


" ăn xong vợ sẽ đánh răng ngay nên không bị sâu răng , chồng cho vợ ăn nha " Cô trừng bộ mặt  đầy cam đoan nói với anh


Anh lắc đầu thay cho câu trả lời dám chê anh thì đừng hòng anh cho cô ăn không trừng phạt cô là nhẹ lắm rồi .


" Vậy thì 1 tuần 7 ngày nha chồng " Giai Kỳ xòe bàn tay ra đếm đếm rồi nói với anh 


Anh suýt nữa là ngã nhào ra đằng trước một tuần có bảy ngày mà cô lại đòi ăn vậy chả khác gì ngày nào anh chả cho cô ăn rồi đây rốt cuộc logic độc đáo của cô sao .


Anh hừ giọng lắc đầu 


Giai Kỳ thấy vậy liền tính tiếp xòe sáu ngón tay nói , " Vậy sáu ngày được không ạ ? " Mục Hạo Kiện lắc đầu thay câu trả lời .


" Vậy ... 4 ngày được không ạ ... " Giai Kỳ ruột đau như cắt mếu máo ủy khuất khó nhọc đưa ra .


Anh định lắc đầu theo quán tính nhưng lại bị phản ứng của cô làm cho mềm lòng vô thức lại gật đầu , từ ủy khuất Giai Kỳ nhanh chóng vui vẻ ôm chầm lấy cổ anh hôn chụt lên má nói , " chồng thật tốt quá đi " 


Mục phu nhân nãy giờ chứng kiến từ đầu tới cuối lặng lẽ cười cười , hai đứa nó hoàn toàn đem bà vô hình luôn rồi chắc bà phải đi tìm ông già thôi không lại bị hai đứa con nó nhồi nhét cả đống bánh gato khiến bà nhìn thôi cũng mập lên mất , khẽ hằng giọng bà nhắc nhở : 


" E hem , hai đứa chuẩn bị đi sắp đến giờ ra sân bay rồi "