Cô Vợ Có Chút Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

Chương 14




" Giai Kỳ , em mau đứng dậy cho anh " Mục Hạo Kiện hét lên vang vọng cả khu biệt thự bàn tay to không ngừng lôi kéo cô nàng Giai Kỳ ra khỏi giường . Anh không ngờ rằng cô lại còn có tính cứng đầu bướng bỉnh đến vậy ,cầm chặt bàn chân cô mà lôi nhưng lại không dám dùng sức nhiều vì sợ cô đau nhưng cô thì không ngừng vùng vẫy chân vài lần suýt nữa  đạp vô mặt anh rồi , khuôn mặt đen lại chế ngự cả hai chân cô lạnh giọng quát , " Nhược Giai Kỳ , em thôi ngay cho anh " , Giai Kỳ buông lỏng cánh tay cầm thành giường không vùng vẫy nữa bật dậy nhìn anh ỉu xìu ôm chặt Bảo Bảo ủy khuất nói ," Vợ chỉ muốn chơi với Bảo Bảo thôi mà " 


Đôi mày liễu khẽ cau lại anh nhìn chằm chằm cô hờ hững buông một câu đau lòng : " đi tắm xong chơi nó sau cũng được . " 


Có trời mới biết từ lúc về đến giờ cô hoàn toàn quên anh chỉ mãi biết Bảo Bảo của cô , chỉ ôm nó không còn đoải hoài gì đến anh nữa , anh nhịn nhưng cô nhóc này giờ đây còn kì kèo với anh không chịu đi tắm , Giai Kỳ ngước lên đôi mắt trong veo nhìn anh ngây thơ hỏi , " chồng sẽ không quăng Bảo Bảo của vợ chứ ? " 


Đôi mày liễu cau chặt hơn anh mím chặt môi mỏng nhìn cơ hồ hoài nghi cô sẽ liền nghĩ anh vứt bỏ nó sao ? 


" Tại sao phải vứt nó " .


Giai Kỳ vẫn như cũ nhìn anh không chớp mắt đôi môi anh đào khẽ mở ra trả lời : " Vì chồng có vẻ không thích nó . " 


Có vẻ không thích nó ? Cô liền như vậy nghĩ anh không thích sao ? Vì anh không cho cô đặt tên nó là Tiểu Bảo Bảo ? Khẽ xoa mi tâm anh thở dài ngồi xuống bên cạnh cô xoa mái tóc âm trầm trả lời , " Chồng sẽ không vứt nó nên em , ngoan đi tắm nào "


Giai Kỳ chầm chừ vuốt ve Bảo Bảo suy nghĩ mãi không trả lời lại anh và cũng không động đậy có ý sẽ đi càng khiến anh đen mặt hơn , có thể là hành động tiếp theo sẽ làm cô giận anh nhưng cứ dung túng cô hoài không được , nhân lúc cô không để ý anh đem giật con gấu bông ra khỏi tay cô quăng nó lăn lốc trên giường rồi bồng xốc cô lên , hơi thở có chút nguy hiểm , nói nhỏ : " Nếu vợ không muốn vậy chồng giúp vợ tắm , chúng ta sẽ cùng nhau tắm uyên ương " .


Hành động của anh quá nhanh khiến cô không kịp phản ứng , lúc cô nhận ra con gấu bông vụt khỏi tay rồi lúc đó cũng hoàn toàn đã quá muộn màng , anh đóng chặt cánh cửa lại đặt cô ngồi lên thành bồn tắm thành thạo đem quần áo trên người cô cởi bỏ hết . Tuy là ngốc nhưng cô vẫn phân biệt hoàn cảnh hiện tại tuy rằng không hét toán lên , hành động theo ý thức bản thân bàn tay nhỏ nhắn che chắn trên dưới nhìn anh có chút xấu hổ lẫn ngây ngốc .


Mục Hạo Kiện thoáng ngẩn người anh không nghĩ vóc dáng của Giai Kỳ lại mê người đến vậy , giờ anh có chút hối hận anh sợ mình không giữ được bình tĩnh mà ngay tại đây sẽ ăn sạch cô khẽ thở dài không muốn nhìn nhưng không nhịn được mà nhìn thân thể cô mãi ,  mà thực đẹp dưới làn hơi nước làn da Giai Kỳ càng thêm hồng hào , căng mịn vòng ngực như được giải thoát mà trở nên bầu bĩnh căng tròn . Khẽ nuốt nước bọt anh cười khổ vì nơi nào đó đã căng cứng rồi , thở dài anh mở một nụ cười khó coi đem xoay cô quay lưng về phía mình cau gắt nói , " ngồi im " 


Giai Kỳ cũng ngoan ngoãn ngồi im vì cô cảm thấy Hạo Kiện đang rất là khó chịu nhưng không biết vì sao anh lại khó chịu . Những dòng nước được xối xuống lăn dài trên làn da trắng nõn không tỳ của cô khẽ đỏ hồng lên qua từng va chạm bàn tay to lớn có chút chai sạn của anh khi bàn tay ấy sẽ trượt xuống vòng eo thì Giai Kỳ lại bật ra những tiếng cười khúc khích thân thể theo điệu cười của cô mà run rẩy lên , hành động này tuy là phản xạ tự nhiên nhưng lại là đòn trí mạng với Mục Hạo Kiện , sững sờ dừng động tác hắn , ánh mắt bỗng chốc lóe lên sự nguy hiểm anh nở nụ cười độc toán nhất bàn tay không ngừng chọc chọc khiến cô cười phá lên không khí bỗng chốc không còn mang vẻ tĩnh lặng ám muội nữa thay vào đó là một không khí sôi động do tiếng cười khanh khách vang lên của Giai Kỳ .


" Chồng .... đừng ....đừng ... " 


Giai Kỳ không ngừng run rẩy cầu xin đôi mắt nhắm chặt đọng vài giọt nước mắt vì sự quấy rối của Mục Hạo Kiện .


" Chồng ... dừng ... vợ ...nhột ..." 


Không ngừng vặn vẹo cơ thể sao cho thoát khỏi bàn tay anh , cô vừa cười vừa nức nở cầu xin còn anh vẫn tinh nghịch chọc phá điểm yếu của cô nói , " sau này có ngoan ngoãn nghe lời không . " 


Giai Kỳ gật đầu liên tục cô không chịu nổi cú cù lét này của anh rồi thân thể hơi nghiêng về phía sau sàn nhà lại trơn trượt thuận thế hoàn toàn đem Giai Kỳ té ngã về phía sau bồn tắm Mục Hạo Kiện không nghĩ cô sẽ ngã nên không phòng bị, cả hai cùng nhau lao thẳng xuống nước cũng may là bồn tắm đủ rộng cho hai người tắm không thì Giai Kỳ bị thương rồi . Giai Kỳ nhờ bám vào bờ vai Mục Hạo Kiện mà không bị thương , bàn tay vuốt nước trên mặt nhìn người này hành hạ cô ở phía sau mà tức giận , Mục Hạo Kiện nở nụ cười khoái chí vì trả được thù tối giờ toàn ngó lơ cứng đầu với anh . Cô bỉu môi nói :


" Chồng quá đáng . " 


Anh không trả lời cô vội khẽ vuốt những lọm tóc vướng trên trán cô ra sau rồi mới ôn nhu nâng cằm cô nói : " Như thế này mới là tắm uyên ương " .


" Tắm uyên ương ? " Giai Kỳ chớp mắt ngây ngốc không hiểu ý nghĩa của nó , chẳng lẽ tắm uyên ương là việc anh cù lét cô sao ? 


Như đọc được suy nghĩ của cô anh cúi xuống giọng khàn khàn nói ," là như thế này nè " , nói rồi bàn tay anh trượt xuống ôm chặt vòng eo cô hoàn toàn đem cô dựa vào mình cúi thấp xuống hôn lên đôi môi hồng nhỏ nhắn quấn luyến chơi đùa với chiếc lười của cô vừa nhẹ nhàng lại vừa cuồng nhiệt đậm sâu .