Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3068




Chương 3068

“Anh Đường, đại vương tử bảo tôi tiếp đãi Anh Đường.” Lâm Bối hoàn hồn, sau khi phản ứng lại thì âm thầm ảo não vì sự thất thố của bản thân, nghe thấy thanh âm Đường Lăng mang theo ý cười, còn có chút mập mờ, trong lòng Lâm Bối liền cả kinh.

Không, giữa cô và Đường Lăng không nên như thế này, cô và Đường Lăng không thể có gì cả.

Nếu đã không thể thì cô không nên để Đường Lăng hiểu lầm, cô nên giữ khoảng cách với Đường Lâm.

Cho nên những lời vừa rồi hoàn toàn chỉ là ngữ khí giải quyết việc chung, trên mặt cũng không có biểu tình nào khác thường.

Đường Lăng ngẩn người, hai mắt nhìn cô, giờ phút này cô lại khôi phục dáng vẻ khi ở nước Z trước kia, bình tĩnh lý trí, còn lạnh lùng vô tình, lúc nào cũng duy trì loại xa cách này với anh.

Rõ ràng là buổi sáng không phải như thế này?

“Anh Đường, mời.” Lâm Bối khẽ buông mắt xuống, tránh đi ánh nhìn chăm chú của anh, cô phát hiện bản thân không chịu nổi ánh nhìn như vậy của Đường Lăng.

Con ngươi Đường Lăng khẽ híp lại nhưng anh nghĩ dù gì thì bây giờ cũng có người ngoài, thân phận của Lâm Bối là Tiểu vương tử, chắc là cô tránh hiềm nghi.

Nghĩ như vậy, vẻ mặt Đường Lăng cũng dịu đi.

Lâm Bối đi ở phía trước, không quay đầu lại cũng không nói chuyện với Đường Lăng nữa, trực tiếp đưa Đường Lăng tới căn phòng mà đại vương tử đã chuẩn bị.

Giờ này cũng không còn sớm nữa, người khác không có ở lại đây cho nên trong phòng không có ai.

Sau khi Đường Lăng đi vào phòng thì tiện tay đóng cửa lại.

“Đại vương tử thật không ngờ Anh Đường lại tới đây sớm như vậy, tôi lập tức gọi điện thoại cho đại vương tử, bảo đại vương tử nhanh chóng tới đây.” Sau khi Lâm Bối quay đầu lại nhìn thấy Đường Lăng đóng cửa phòng, con ngươi cô khẽ co rút nhưng cô vẫn duy trì vẻ mặt lạnh nhạt, không có gì khác thường.

Hơn nữa, ngữ khí của cô hoàn toàn là ngữ khí giải quyết việc công.

“Được rồi, ở đây không có ai khác cả, không cần ngụy trang nữa.” Đường Lăng nhìn cô, trên mặt lại hiện lên ý cuồi, thanh âm cũng vô cùng nhẹ nhàng: “Trước tiên em không cần phải gấp gáp gọi điện thoại cho đại vương tử, tôi đến đây không phải để gặp đại vương tử mà là để gặp em.”

Là cô nói sẽ đợi anh ở yến hội cho nên anh mới vội vã chạy tới.

Lâm Bối nghe lời hắn nói, trong lòng hơi phức tạp nhưng cô biết cô với Đường Lăng thực sự không có khả năng, cái gì cũng không thể.

“Là Đại vương tử bảo tôi tới đây tiếp đãi Anh Đường, Đại vương tử phân phó, khi Anh Đường tới liền gọi điện thoại cho anh ấy, bây giờ tôi gọi điện thoại cho Đại vương tử.”

Đường Lăng nhíu mày, nhanh chóng đưa tay ngăn cản ý muốn gọi điện thoại của cô, hai mắt anh thẳng tắp nhìn cô: “Làm sao vậy?”

Vừa mới ở bên ngoài thì cô tránh hiềm nghi, anh hiểu nên cũng thuận theo cô.

Nhưng bây giờ trong phòng chỉ có hai người bọn họ, anh cũng đã đóng cửa phòng, không có người ở trong phòng cho phép thì người bên ngoài cũng không thể tùy ý đi vào.

Đây là phòng của đại vương tử, khẳng định không có mấy thứ như camera cho nên giờ phút này lời nói của anh và cô chắc chắn không thể bị người khác nghe được.

Bây giờ cô còn giữ thái độ như vậy thì anh sẽ không đồng ý!

“Anh Đường, đại vương tử nói…” Đột nhiên Lâm Bối cảm giác tim đập nhanh hơn một chút nhưng cô vẫn cố gắng duy trì bình tĩnh, không cho bản thân lộ ra điều bất thường nào.