Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 788






Chương 788

“Phỉ Nhi, vốn mình không muốn nói cho cô, nhưng nhìn thấy cậu cứ mù mờ không biết gì như vậy, thật lòng mình thấy không đáng… Cậu biết không, Quân rõ ràng muốn đính hôn với cậu, lại còn tặng hoa cho Cố Tịch Dao, thậm chí lần trước trên buổi diễn tấu của Depp Myers Piano, tự mình đánh khúc này. Lúc ấy Cố Tịch Dao ngồi ở dưới đài! Còn bị truyền thông chụp được, không tin cậu xem xem…”

Tô Ánh Uyển vội vàng lấy một cuốn tạp chí từ trong túi da ra.

Trang bìa tạp chí chính là hình ảnh Bắc Minh Quân đánh đàn đêm hôm đó!

Đương nhiên, tin tức tặng hoa cho Tô Ánh Uyển, ‘Uyển của anh, nhanh vào trong chén của anh’ đã bị Tô Ánh Uyển động tay động chân xóa đi, biết mất không thấy, Phỉ Nhi không thể tin nổi nhìn nhìn bìa tạp chí, một bên mặt tuấn mỹ của Bắc Minh Quân đang chìm vào trong tiếng đàn…

Ngón tay run rẩy…

Cả kinh nói: ” … Trời ạ, anh ấy lại đàn khúc này ?!!”

Tô Ánh Uyển nhìn dáng vẻ run rẩy của Phỉ Nhi, trong lòng không khỏi cảm thấy sung sướng.

“Đúng, chính là khúc đó, hình như năm đó Quân sáng tác cho mẹ của mình? Không ngờ anh ấy lại tự mình đàn cho Cố Tịch Dao nghe! Còn là trong trường hợp công khai!”

Tô Ánh Uyển phụ họa nói, đối với , cô ta chỉ biết Bắc Minh Quân chưa bao giờ chịu đánh khúc này trước mặt người khác, có thể thấy được độ quý trọng của anh với nó.

Trên gương mặt trang điểm tinh xảo của Phỉ Nhi, là sự khủng hoảng vô cùng!

Cô ta đột nhiên trượt xuống, ngã ngồi trên ghế trang điểm.

Ngón tay vừa trơn ra, tạp chí rơi xuống bên chân…

“Ánh Uyển, đây không phải là thật…Ánh Uyển cậu nói với mình đi, đây không phải là thật…”

Phỉ Nhi bĩu môi, nước mắt cứ như vậy rơi xuống..

Tô Ánh Uyển khẽ giật mình!

Cô ta từng thử Phỉ Nhi, mới phát hiện Phỉ Nhi chẳng hay biết gì về Bắc Minh Quân, giống như trải qua một cuộc sống bị phong bế, không biết gì về những chuyện bên ngoài. .

Cho nên hôm nay cô mới cả gan đêm cuốn tạp chí mình đã từng động tay vào, mục đích là muốn mượn tin tức náo động thành phố A này, k1ch thích Phỉ Nhi một chút! Để Phỉ Nhi biết rõ, Quân của cô ta, đêm trước lễ đính hôn còn đánh đàn cho một người phụ nữ khác.

“Phỉ Nhi, Cậu đừng khóc mà… Cho dù Quân đánh đàn vì người phụ nữ họ cố kia, nhưng hôm nay không phải anh ấy sắp đính hôn với cậu sao? Trong lòng anh ấy quan tâm là cậu, cậu đừng khóc nữa, khóc lem hết trang điểm rất xấu đó…”

Tô Ánh Uyển giả vờ như an ủi, nhưng trong lòng vô cùng vui sướng. Phỉ Nhi càng khóc to, cô ta càng vui.

“Không… Ánh Uyển cậu không hiểu…” Phỉ Nhi đã khóc đến mức không thành tiếng…

Nước mắt như chuỗi ngọc bị đứt, liên tục rơi xuống, trên gương mặt son phấn dày đặt, trượt ra hai khe nước…

Thợ trang điểm bên cạnh sợ đến bị nhanh chóng trang điểm lại cho cô ta.

Lại bị Phỉ Nhi đẩy ra…

“Phỉ Nhi, cậu làm sao vậy? Quân đúng là không nên đánh đàn cho người phụ nữ Cố Tịch Dao trước mặt nhiều người như vậy, nhưng mà đàn cũng đàn rồi…Cũng may không ảnh hưởng gì, sau này cậu giữ chặt anh ấy là được, không khóc không khóc nữa…”