CHƯƠNG 59
Một giây sau, cơn giận dữ bùng nổ trong cô, cô giận dữ lao vào trong hộp đêm này…
***
Hộp đêm Hot Hot Hot, phòng VIP.
Mùi rượu nồng nặc bao trùm không gian.
Bắc Minh Quân lạnh lùng ngồi trên ghế sofa da, buồn buồn uống rượu.
“Cậu hai Bắc Minh, đừng uống nữa, đã mấy giờ rồi, nên về nhà tắm rửa nghỉ ngơi thôi.” Người nói là Sở Dung Triết ngồi xụi lơ ở sofa bên cạnh.
Nếu nhà họ Bắc Minh là niềm tự hào nhất của thành phố A, thì nhà họ Sở là thế lực đen tối kinh hồn đáng tởm nhất của thành phố A.
Nếu nói Bắc Minh Quân là người có xuất thân từ gia đình giàu có, quyền lực, có gia thế, còn Sở Dung Triết là một con cháu đời thứ hai của thế lực ngầm.
Sở Dung Triết và Bắc Minh Quân giống nhau, đều là con cháu thế hệ thứ hai trong gia đình.
Rõ ràng là hai người không liên quan tới nhau, nhưng lại trở thành bạn bè thân thiết.
Thấy Bắc Minh Quân vẫn im lặng, Sở Dung Triết không thể nhịn được nữa: “Nếu là anh bị thất tình đến chỗ tôi uống rượu giải sầu, tôi không phản đối. Nhưng ngay cả khi tất cả đàn ông trên thế giới thất tình thì cũng không đến lượt Bắc Minh Quân anh thất tình, anh uống vì cái gì chứ?”
Bắc Minh Quân ngạo nghễ, ánh mắt lạnh lùng nhìn Sở Dung Triết rồi vẫn tiếp tục im lặng uống rượu.
Ánh nhìn này làm Sở Dung Triết tim đau nhói.
“Ôi mẹ ơi, cậu hai Bắc Minh, coi như là tôi cầu xin anh đi, đừng uống Lafite mà tôi trân quý như uống nước lã vậy đi, tôi thực sự không đủ khả năng đâu…” Anh ta đang tiếc rượu của mình.
Bắc Minh Quân nhìn vẻ xoắn xuýt của anh ta, bất đắc dĩ nói: “Đi về kho của tôi lấy một thùng đến!”
“Được thôi, anh nói đó, tôi sẽ không khách khí nữa!” Sở Dung Triết lập tức cười lớn.
Đột nhiên, sầm!
Cánh cửa hộp đêm bị đạp mạnh ra.
“Thưa cô, cô thực sự không thể vào…”
“Bắc Minh Quân! Tên khốn Bắc Minh Quân, tôi biết anh đang ở trong đó… tránh ra…”
Cùng với một tiếng động lớn, Cố Tịch Dao lao vào như một con sử tử với đôi mắt đỏ ngầu.
“Xin lỗi, cậu hai Bắc Minh, cậu hai Sở, chúng tôi không ngăn được cô ta…”
Sở Dung Triết vừa nhìn người phụ nữ đột nhiên xông vào, vừa lén nhìn phản ứng của cậu hai Bắc Minh, khoát tay: “Được rồi, các anh ra ngoài đi.”
Cố Tịch Dao bước vài bước tới chỗ Bắc Minh Quân, cướp lấy ly rượu của anh!
Lúc này, Sở Dung Triết sững sờ trợn tròn mắt.
Bắc Minh Quân nhướn mày vẻ không vui, ngước mắt lên..
Một khuôn mặt mộc xinh đẹp, thanh thuần đập vào mắt, khuôn mặt chỉ nhỏ cỡ bàn tay anh, đang đỏ bừng lên vì tức giận như hoa đào nở, đôi mắt thông minh trong sáng, rực lửa, hàng mi dài chớp chớp, sáng như sao, mũi nhỏ cao thẳng, môi anh đào nhỏ xinh.
Trong lúc hốt hoảng, tim anh như bị thứ gì đó đập mạnh vào.
Đây là lần đầu tiên anh thấy khuôn mặt mộc của cô.
Không ngờ bỏ đi lớp trang điểm, cô lại có khuôn mặt trắng nõn, mịn màng, không tỳ vết như thế này …