Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2109






Chương 2121

“Đúng vậy đúng vậy đó, nếu như cậu chủ Khởi Hiên có thể lên làm tổng giám đốc mới của Bắc Minh thị, chuyện đó không còn gì tốt hơn nữa.”

Những người khác đang ngồi ở đây nhìn thấy thế cục hiện tại đều đang có xu hướng nghiêng về phía của Bắc Minh Khởi Hiên, cũng đành phải đồng loạt hô theo.

Mặc kệ những người này có thật lòng ủng hộ Bắc Minh Khởi Hiên thăng chức hay không, ít nhất chờ đến sau khi Bắc Minh Khởi Hiên lên chức rồi thì cuộc sống của mình cũng có thể tốt hơn một chút.

Bắc Minh Quân nhìn màn trình diễn của tất cả những người có mặt ở đây, cũng không hề có biểu cảm gì.

“Bốp bốp…”

Vài tiếng vỗ bàn vang dội làm cho thân thể của tất cả mọi người vì đó mà chấn động.

Bọn họ đều nhìn về phía của Bắc Minh Quân.

“Các người không cần phải thảo luận nữa đâu, tôi đã đưa ra quyết định rồi, vị trí tổng giám đốc này sẽ không phải là của Bắc Minh Triều Lâm, sẽ càng không phải là của Bắc Minh Khởi Hiên, nếu như trợ lý Cố không đồng ý tiếp nhận vị trí này, vậy thì cứ để cô ấy tạm thời tiếp nhận một đoạn thời gian đi. Trợ lý Hình có thể giúp cô giải quyết các công việc của tập đoàn GT, về phần những chuyện còn lại cứ chờ tôi trở về một lần nữa rồi cân nhắc rồi định đoạt.”

Bắc Minh Quân nói xong thì lại nhìn những người đang ngồi trước mặt mình: “Tan họp.”

Sau khi nói xong, anh đứng dậy nhìn luật sư đang đứng ở bên cạnh: “Những chuyện còn lại, mọi người giải quyết đi.”

Sau đó lại nói với hai người cảnh sát ở bên cạnh: “Tôi xử lý xong rồi, chúng ta đi thôi.”

“Ông chủ…” Hình Uy lo lắng nhìn Bắc Minh Quân, không biết chuyến đi này của anh đến lúc nào mới có thể trở về.

Cái này dù sao cũng là tội danh không rõ, có quá nhiều yếu tố không chắc chắn.

Bắc Minh Quân dừng bước lại nhìn thoáng qua Hình Uy: “Hãy giúp đỡ Tịch Dao, đối với năng lực của mọi người, tôi thấy rất yên tâm.”

Nhìn Bắc Minh Quân cùng với hai người cảnh sát dần dần đi xa, cho dù là Hình Uy hay là Cố Tịch Dao, hoặc là những người khác còn ở lại trong phòng họp, tâm trạng đều có chút nặng nề.



Người trong phòng họp dần dần tản đi.

Cuối cùng cũng chỉ còn lại có Cố Tịch Dao, Hình Uy cùng với ba luật sư.

“Cô chủ, chúng ta cũng nên trở về rồi, còn có rất nhiều công việc giờ cô xử lý.” Hình Uy nhỏ giọng nhắc nhở Cố Tịch Dao một câu.

Cố Tịch Dao giống như là đang ở trong sương mù.



Trong phòng làm việc của Bắc Minh Quân.

Cố Tịch Dao lại trở về căn phòng quen thuộc này một lần nữa, nhưng mà lúc cô nhìn thấy mỗi một món đồ đều có cảm giác lạ lẫm.

Tại sao cho dù là mình đã từ chối chức vụ tổng giám đốc này rồi, cho dù là tạm thời cũng chẳng làm thay đổi được quyết định của Bắc Minh Quân.

“Cô chủ, việc đã đến nước này rồi, vậy thì cô cũng không cần phải từ chối nữa đâu. Ông chủ đã để cô tạm thời thay thế vị trí của anh ấy đến quản lý Bắc Minh thị, vậy đã nói rõ dựa vào năng lực của cô có thể quản lý được Bắc Minh thị, ông chủ rất yên tâm. Thật ra cô cũng không còn phải lo lắng, trước khi đi không phải ông chủ đã nói tôi sẽ giúp đỡ cô rồi à, cô cứ can đảm mà làm đi.”