Nhưng ngẫm lại cũng thôi, bản thân cô cũng có một đứa con kia mà.
Vậy dựa vào đâu người ta lại không thể có chứ?
Dường như có thứ gì đó đang bóp nghẹn nơi trái tim và rồi cảm giá ấy dầng dần lan ra…
Sau khi rời khỏi câu lạc bộ, sắc trời đã hơi tối.
Cố Tịch Dao nghĩ rằng cuối cùng cũng tới lúc tan làm rồi, cô có thể về nhà gặp con trai rồi ngủ một giấc thật ngon, ngờ đâu Bắc Minh Quân lại đột nhiên nói: “Tối nay có một buổi tiệc xã giao.”
Vậy là kế hoạch đẹp như mơ của cô đành tan tành.
Sau đó, Bắc Minh Quân ngồi trên xe hơi đưa cô đến một salon tóc tọa lạc trên đoạn đường xa hoa bậc nhất thành phố A.
Anh lạnh lùng nói: “Sửa kiểu tóc ổ gà này lại, phô bày được vẻ đẹp vốn có của cô ây.”
“Ổ gà?” Cố Tịch Dao chưa kịp phản đối thì đã bị chuyên gia tạo mẫu tóc kéo vào trong.
Lạch cạch…
Làm tới làm lui một hồi, lát sau, nhà tạo mẫu tóc đẩy cô ra khỏi phòng.
Đôi mắt sâu thẳm của Bắc Minh Quân lóe qua một tia sáng, sau đó, anh không chút do dự đưa cô đến một cửa tiệm trang điểm cao cấp.
Vẫn là câu nói lạnh lùng tựa như có thể khiến người khác chết cóng: “Làm sạch khuôn mặt là được!”
“Ai da…” Lần này thì cô hoàn toàn im lặng.
Mẹ nó, ‘làm sạch’ mặt của cô là ý gì vậy?
Chẳng lẽ mặt của cô rất bẩn sao? Thật sự bẩn sao?
Bắc Minh Quân à, anh còn lời nào độc địa hơn nữa không, hả?
Sau đó cô lại bị một người thợ trang điểm kéo vào phòng, nghe đâu rằng người này đã từng trang điểm cho rất nhiều ngôi sao có tiếng.
Hì hà…hì hục.
Làm tới làm lui lui một hồi, không lâu sau, thợ trang điểm lại đẩy cô ra ngoài.
Đôi mắt đen, sâu thẳm của Bắc Minh Quân ánh lên vẻ kinh ngạc trước vẻ đẹp của cô, sau đó anh lại không hề do dự đưa cô đến một cửa hiệu quần áo cao cấp.
Vẫn là câu nói lạnh lùng ấy: “Tìm cho cô ấy một bộ đầm dạ hội, kiểu gợi cảm, nhưng không được lộ vai, ngực, lưng, mông, đùi.”
“Sao?” Cô trợn mắt: “Anh trai ơi, dứt khoát không lộ mặt luôn đi cho xong!”
Chớp mắt cô lại được stylist đưa vào trong phòng thay đồ.
Xoẹt… Rẹt rẹt.
Thay lên thay xuống một hồi, không lâu sau cô lại được stylist đẩy ra ngoài.
Lần này, đôi mắt u tối, sâu thẳm của Bắc Minh Quân không còn lóe lên những tia sáng, mà là muôn ánh hào quang kết tụ, thẳm sâu trong đôi mắt anh dường như sượt qua một tia lửa nào đó .
Con ngươi đen láy của anh phản chiếu bóng hình của một cô thiếu nữ xinh đẹp.
Mái tóc đen mềm mại được búi lên theo kiểu công chúa, trên trán là vài sợi tóc mai khẽ khàng buông xuống, vừa trang nhã lại vừa như ẩn chứa sự hoạt bát.
Mày tựa núi xa, không vẽ tự cong , môi tựa hoa đào, không tô mà đỏ, da dẻ sáng trong như ngọc, vô cùng mịn màng, chỉ là một kiểu trang điểm nhẹ nhàng trang nhã, song đã hoàn toàn tôn lên được vẻ đẹp thuần khiết trong sáng của cô.