Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 171




Nhất thời, không khí trong phòng bao trầm xuống, tia lửa bắn ra bốn phía.

Bạch Điệp Quý mím môi, đứng dậy, nhìn Bắc Minh Quân nói: “Cô ấy không giống, cô ấy không giống với những người phụ nữ khác, có đúng không?”

Ánh mắt Bắc Minh Quân khẽ sáng lên.

Sở Dung Triết hoang mang: “Chuyện này rốt cuộc là thế nào? Không phải ban nãy đang chơi rất vui vẻ hay sao?”

“Có người chơi không nổi nữa mà thôi.” Bạch Điệp Quý cười.

Bắc Minh Quân híp mắt lại: “Bạch Điệp Quý, đừng có mà thử thách sự nhẫn nại của tôi một lần nữa!”

“Được, tôi có thể không thử thách, nhưng hôm nay sao cậu không đưa chị dâu đến?” Bạch Điệp Quý nhìn Cố Tịch Dao.

Cơ thể Cố Tịch Dao khẽ cứng lại, vô thức lùi về phía sau Bắc Minh Quân.

“Bạch Điệp Quý!” Giọng nói Bắc Minh Quân vô cùng lạnh lùng, xem ra Bạch Điệp Quý đã thật sự chọc giận anh.

“Sao vậy? Không có lập trường đúng không? Đưa người phụ nữ này khoe khoang khắp mọi nơi, nhưng lại không để ý đến cảm nhận của chị dâu, Bắc Minh Quân, cậu từ lúc nào trở nên mất nhân tính như vậy…”

Bộp.

Bắc Minh Quân mạnh mẽ đấm lên mặt Bạch Điệp Quý, không chút do dự.

Nhất thời, không khí trong phòng bao đông cứng lại.

Mọi người đều hoang mang. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Tất cả mọi người trong phòng, đều bị nắm đấm của Bắc Minh Quân dọa sợ.

“Tôi nói lại một lần nữa, tôi thích đưa người phụ nữ nào đến thì tôi đưa, không không có quyền quản! Còn có, nếu cậu mà không thay đổi cách gọi, đừng trách tôi không còn tình nghĩa với cậu!”

Lạnh lùng vứt lại một câu, anh kéo Cố Tịch Dao rời đi.

Cố Tịch Dao rụt lại trong lòng anh, đến thở cũng không dám thở mạnh.

Bạch Điệp Quý quả nhiên là Sunny phái đến…

Phía sau, là giọng nói gấp gáp của Sở Dung Triết: “Ài, Bắc Minh Quân, cậu muốn đi thì cứ đi, sao phải dắt Tịch Dao đi cùng…”

Antony ôm lấy cái tai bị nhéo đau, nói thầm: “Lẽ nào giống như lời ba nói, Cố Tịch Dao chính là tai họa của anh hai?”

Bạch Điệp Quý đỡ lấy một bên má bị đấm, vẫn tiếp tục nói: “Bắc Minh Quân, cậu đừng ngốc như vậy, tôi biết trong lòng cậu vẫn còn chị dâu…”

*

Đi ra khỏi quán karaoke Hot Hot Hot.

Cố Tịch Dao lúc này mới thở phào một hơi.

Ban đêm vô cùng yên ắng.

Cô cẩn thận nhìn gương mặt u ám của Bắc Minh Quân.

“Chuyện đó…” Hơi thở cô tỏa ra mùi rượu: “Sao anh lại không cho tôi hôn Antony?”

Thật ra cô khá để ý đến chuyện này.