Cô Vợ Bị Ép Hôn Của Đế Thiếu

Chương 5: Chương 5




Chiếc xe dừng lại trước biệt thự của Hàn Gia, Uyển Nhi hấp tấp xuống xe đi đến phía cổng.



" Sở Phong! Sở Phong! Là em đây!" _ Uyển Nhi liên tục nhấn chuông.



Hai tay nắm vào song cửa hét lớn.



Mặc Đình nhìn dáng vẻ vội vã của cô, vẻ mặt lo lắng của cô, tim anh như thắt lại.



Hàn phu nhân cùng quản gia bước ra.



" Cô muốn gì?" _ Hàn phu nhân nhìn cô khó chịu.



" Bác gái! Con muốn gặp anh Sở Phong! Bác có thể gọi anh ấy giúp con?" _ Uyển Nhi chạy đến, nắm lấy tay của Hàn phu nhân.



" Cô còn mặt mũi mà gặp nó sao?" _ Hàn phu nhân lớn tiếng hất tay Uyển Nhi ra.



Uyển Nhi ngã xuống đất, nước mắt lưng tròng.



" Bác gái! Có chuyện gì vậy?" _ Hải Quỳnh khoác áo ngủ từ trong nhà bước ra cùng với Sở Phong.



" Sở Phong! Anh..." _ Uyển Nhi như không tin vào mắt mình.





Trước mặt cô là người đàn ông cô nhất mực yêu thương, nay lại đứng với người phụ nữ khác trơ mắt nhìn cô như vậy.



" Cô đến đây có việc gì?" _ Sở Phong nhíu mày nhìn cô, ánh mắt giận dữ.



" Sở Phong! Con của chúng ta..." _ Uyển Nhi bật khóc.



" Không phải nó đã chết rồi sao?" _ Sở Phong lạnh lùng.





" Anh không đau lòng chút nào sao?" _ Uyển Nhi mắt ngấn lệ nhìn anh.



" Đau lòng? Ha! Cô còn có mặt mũi nhắc đến hai từ đó với tôi sao? Cô về đi! Từ nay, tôi không còn muốn nhìn thấy cô nữa!" _ Sở Phong nhếch miệng cười khẩy, tỏ vẻ khinh thường.



Mặc Đình xuống xe, bước đến chỗ Uyển Nhi.



Anh cúi người bế cô vào lòng.



Uyển Nhi nước mắt dàn dụa, đưa hai tay ôm lấy trái tim đang vỡ vụn từ bên trong.



Cô ngã đầu vào lòng anh.



" Chúng ta về thôi!" _ Mặc Đình nhìn cô, dịu dàng nói rồi quay lưng bước đi

" Khoan đã! Anh là ai?" _ Sở Phong bước đến, đưa tay chạm vào vai Mặc Đình

" Tôi là ai? Tôi là chồng sắp cưới của cô ấy!" _ Mặc Đình dừng lại.



" Hàn Gia các người sẽ phải hối hận!" _ Mặc Đình quay lại nhìn với ánh mắt sắt lạnh.



Hải Quỳnh đứng đó nhìn thấy vẻ ngoài và phong thái của Mặc Đình liền khiến cô động lòng

" Trên đời có người hoàn mỹ đến vậy sao?" _ Hải Quỳnh nghĩ thầm.



Mặc Đình bế Uyển Nhi ra xe.



" Bây giờ em ngoan ngoãn về bệnh viện được chưa.?" _ Mặc Đình dịu dàng nhìn cô

Uyển Nhi không nói gì, chỉ khóc nức nở trong lòng anh.



" Mày nghĩ mày là ai? Hàn Gia là người mày có thể đụng đến sao?" _ Hàn Phu nhân lớn tiếng

Chiếc xe rời đi trở về bệnh viện Minh Thành.






Hạ Huân và Trịnh Lan thấp thỏm đợi Mặc Đình và Uyển Nhi về.





Cánh cửa mở ra, Mặc Đình bế Uyển Nhi bước vào.



Anh nhẹ nhàng đặt Uyển Nhi xuống giường.



" Con có sao không? Đã xảy ra chuyện gì?" _ Hạ Huân vội hỏi sau khi nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của Uyển Nhi.



Mặc Đình ra khỏi phòng, anh lấy điện thoại từ trong túi ra gọi cho Lâm Trạch.



" Thiếu gia!" _ Lâm Trạch trả lời

" Đưa ra chỉ thị: Chỉ cần là đối tác của Hàn Gia thì sẽ là kẻ thù của Nghiêm Gia!" _ Mặc Đình kiên quyết

" Vâng! Tôi hiểu rồi, thưa thiếu gia!"

Mặc Đình tắt điện thoại.



" Nghiêm thiếu gia!" _ Hạ Huân từ phía sau đi đến.



Mặc Đình cúi người chào ông.



" Chuyện gì đã xảy ra vậy? Cậu có thể nói tôi biết được không!" _ Hạ Huân nhìn anh với ánh mắt như cầu xin.



Mặc Đình không đành lòng liền kể mọi chuyện cho Hạ Huân.



" Cám ơn cậu, Nghiêm thiếu gia!" _ Hạ Huân cúi người.



_ " Tôi sẽ nhanh chóng kết thúc hôn ước giữa hai nhà chúng ta?"


" Cháu có nói sẽ giải trừ hôn ước sao???" _ Mặc Đình nhìn ông.



" Ý cậu là??" _ Hạ Huân ngạc nhiên.



" Cháu vẫn sẽ kết hôn với Uyển Nhi và nhất định sẽ bảo vệ tốt cô ấy!"



" Cậu không để ý chuyện nó đã từng có thai với người khác sao?"

" Cháu không quan tâm chuyện đó! Chỉ cần cô ấy đồng ý về nước Y cùng cháu! Cháu nhất định sẽ mang đến hạnh phúc cho cô ấy!" _ Mặc Đình nghiêm túc nói.



Những giọt nước mắt lăn trên khuôn mặt hao gầy của Hạ Huân.



Ông định cúi người cám ơn Mặc Đình nhưng anh đã kịp cản ông lại.



" Nghiêm thiếu gia! Con bé muốn gặp cậu!" _ Trịnh Lan mở cửa bước ra.



Mặc Đình bước vội vào phòng.



Anh đứng trước mặt Uyển Nhi.



Ánh mắt vô hồn của cô làm anh cảm thấy có chút lạ lẫm.



" Em có muốn rời khỏi đây với tôi không? Về nước Y làm Nghiêm phu nhân của tôi!" _ Mặc Đình hỏi Uyển Nhi

" Tôi...còn có thể xứng với anh sao?" _ Uyển Nhi lạnh lùng hỏi, ánh mắt vẫn vô hồn.



" Chỉ cần em ở bên tôi, những chuyện khác không quan trọng!"

" Vậy...!Xin anh hãy đưa tôi rời khỏi đây!" _ Uyển Nhi nắm lấy tay áo của Mặc Đình, ánh mắt ngấn lệ ngước nhìn anh

" Vậy để tôi sắp xếp đưa em về!" _ Mặc Đình đưa tay sờ đầu Uyển Nhi.