Cô Vợ Bé Nhỏ Đừng Nghĩ Thoát Khỏi Anh

Chương 84






Chương 85

– Vào đi…

– Em không làm phiền anh chứ, em mang cho anh chút canh táo đỏ ngân nhĩ chưng đường phèn anh nếm thử xem.

Thấy anh không nói gì, cô đặt canh ở bên cạnh rồi định ra ngoài luôn không làm phiền anh nữa.

Vừa quay lưng định đi thì nghe anh nói.

– Nếu cô định làm thế này để nịnh nọt tôi, mong tôi bỏ cô đừng mơ…

Cô nhìn anh một cái nhẹ nhàng nói.

– Em không có ý gì cả, chỉ là tiện thể làm thì làm cho anh một bát. Anh không cần hiểu lầm.

Nói rồi nhanh chóng ra khỏi thư phòng. Cô không muốn anh coi thường mình. Dù yêu không được đáp lại cô cũng muốn giữ cho mình chút lòng tự trọng cuối cùng.

Hôm sau khi đến công ty cô nhận được lệnh theo anh đi gặp khách hàng ký hợp đồng.

– Y Lan, cô nhanh chuẩn bị đi, lần này cô được theo chủ tịch đi ký hợp đồng là may mắn lắm đó nhớ thể hiện cho tốt đừng làm hỏng việc như lần trước làm chủ tịch mất mặt.

– Vâng, tôi sẽ cố hết sức mình.

– Cô hãy nhớ, đây là cô đi làm việc chứ không phải đi chơi, cần cười phải cười, cần uống phải uống rõ chưa???

– Vâng, tôi biết rồi.

– Được vậy cô nhanh đi đi xe ở trước cửa tòa nhà rồi đó.

– Vâng tôi đi ngay đây ạ.

Cô vội vàng cầm túi chạy ra thang máy. Xuống đến cửa tòa nhà một chiếc xe công vụ màu đen đang chờ ở đó.

Thấy cô trợ lý Trần xuống xe mở cửa cho cô.

– Cô Y Lan mời lên xe.

– Sao lại là anh, không lẽ….

Cô nhìn vào trong xe, rồi lại nhìn trợ lý Trần.

Anh ta hiểu ý gật đầu.

– Chủ tịch đang chờ cô. Nhanh lên đi.

– Vâng.

Cô mở cửa ngôi vào, anh đang xem tài liệu rất chăm chú. Cô im lặng không muốn làm phiền anh.

Nơi đến ký hợp đồng là một sân thể thao. Anh xuống xe rồi đi thẳng vào trong cô cầm theo tài liệu lặng lẽ đi sau anh.

– Ô bạn Cảnh Hàn của chúng ta tới rồi.

– Hai cậu cũng ở đây sao??

– Chúng tớ đến để gặp Tommy, nghe nói hợp đồng của cậu với hắn người bên phòng kinh doanh không thỏa thuận được phải không?? Nghe nói hắn ta là người lập dị ngoài thủ vui gặp cô gái nào vừa mắt là không tha, còn có đua xe. Lần nào gặp gỡ ký hợp đồng cũng là ở trường đua.

Đàm Phong lên tiếng.

– Vào thôi lần này hắn còn hẹn mấy công ty nữa đó.

Cảnh Hàn lạnh nhạt.

– Vậy mình muốn xem hẳn làm sao thỏa thuận hợp đồng với mình. Có hứng mình sẽ ký còn không coi như đến xem trò vui.

Du Hạo vỗ tay hoan hô

– Ô hô vậy mới là Phương đại thiếu gia, hợp đồng vài chục tỷ không thèm quan tâm chỉ cần dẫn người đẹp đến xem trò vui là được rồi.

Đàm Phong không nhịn được bật cười liếc sang Y Lan.

Lúc này cô đang đi cùng Giai Tuệ và Mẫn Quân

– Các cậu cũng đến đây sao??

– Mình đi làm mà, các cậu thì sao??

– Dự án bọn mình đang theo cũng hợp tác với ông Tommy nhưng ông ta toàn làm khó bọn mình nên hôm nay đích thân các sếp đi đàm phán.

Vừa nói Mần Quân vừa hất mặt chỉ về phía mấy người đán ông đi phía trước.

– Ô hân hạnh quá hôm nay được Du thiếu gia, Phương thiếu gia và Đàm thiếu gia đại giá quang lâm. Thật làm làm lão Mạnh tôi nở mày nở mặt.

Ba người đàn ông xã giao bắt tay ông ta.

– Thật không dám được gặp ông Tommy đây là hân hạnh của chúng tôi.

– Ông ta chính là Mạnh Chính Lượng biệt danh Tommy mà mọi người hay gọi.

Giai Tuệ ghé tai cô nhỏ giọng nói.

Cô quan sát ông ta gầm đánh giá.

Là một người đàn ông trung niên dáng vẻ thô kệch, bụng bự. Ánh mắt ông ta khá sắc bén.