Cô Vợ Bé Nhỏ Đừng Nghĩ Thoát Khỏi Anh

Chương 109






Chương 110

Một tháng sau

– Oa, xin chúc mừng, chúc mừng cô dâu chú rể.

– Giai Tuệ, cuối cùng cũng chịu cưới rồi.

Y Lan ghé tai Giai Tuệ nói.

Giai Tuệ thở dài

– Mình biết làm sao, mình bị anh ấy quay như chong chóng, có ai số khổ như mình không một lời cầu hôn lãng mạn cũng không có, cứ như vậy mà bị anh ấy lừa cưới rồi.

Mẫn Quân và Y Lan cười

– Mỗi người một cách bày tỏ tình cảm, quan trọng là cậu có cảm giác với người ta hay không.

– Mình cho rằng Du Hạo cũng là một người đàn ông tốt. Trong xã hội này không dễ tìm. Một người đàn ông thành đạt, gia cảnh tốt. Ngoài ra quan trọng là mình thấy anh ta yêu cậu thật

lòng.

– Phải! Mình cũng thấy thế. Một người như anh ấy thiếu gì phụ nữ đeo bám, việc gì phải chạy theo một cô nương đanh đá như cậu.

Giai Tuệ bĩu mỏi

– Mình không có đanh đá nha.

Hai cô gái đồng loạt gật đầu.

– Phải, phải cậu không đanh đá. Chỉ mồm miệng sắc bén thôi. Nên mặc dù tâm không nỡ bỏ đứa nhỏ nhưng mồm lại nói sẽ bỏ đứa bé. Làm cho ai đó hết hồn, lo lắng. Rồi đòi cưới ngay lập tức.

Tiếng của người dẫn chương trình vang lên báo hiệu đã đến giờ làm lễ.

Giai Tuệ được cha mình dắt vào lễ đường trao cho Du Hạo.

Khi cha xứ hỏi lại về quyết định đồng ý kết hôn của hai người.

Du Hạo dõng dạc trả lời.

– Tôi đồng ý.

Đến lượt Giai Tuệ cô bặm môi chưa trả lời. Mọi người cùng đổ dồn mắt về phía cô. Du Hạo nhìn có mỉm cười nắm tay cô như khẳng định có hãy tin tưởng anh.

– Tôi… đồng ý.

Cả hội trường vỗ tay hoan hô.

Đến phần trao nhẫn Du Hao cầm chiếc nhẫn mỉm … rồi nói

– Tuy cô ấy đã nói đồng ý nhưng hôm nay tôi muốn cho vợ tôi một niềm vui chọn vẹn trong ngày cưới.

Anh quỳ xuống cầm tay cô nói.

– Giai Tuệ anh vốn là người kiêu ngạo, xưa nay chỉ phụ nữ chạy theo anh. Nhưng từ khi quen biết em anh mới hiểu trong tình yêu không phải là ai chạy theo ai mà là cả hai cảm nhận được

tình cảm của đối phương và hai con tim chung nhịp đập, vì vậy anh không cần thể diện mà điên cuồng theo đuổi em. Giai Tuệ đồng ý làm vợ anh nhé.

Cả hội trường reo hò cổ vũ. Giai Tuệ bất ngờ đỏ mặt ấp úng.

– Chẳng phải em nói rồi sao.

– Đấy là lời thề trước Chúa. Còn giờ là lời thề của chúng ta.

Cả hội trường tiếp tục cười vang.

– Hóa ra tổng giám đốc Du chưa cầu hôn vợ nên muốn bù đắp

Giai Tuệ mặt đỏ bừng, mắt ngẩn lệ, kéo anh đứng dậy nhưng anh không đứng mà chờ câu trả lời của cô.

– Em đồng ý.

Du Hạo đeo nhân vào tay có, rồi đứng lên ôm cô.

– Cảm ơn em.

– Hôn đi, hôn đi, hôn đi

Cả hội trường reo hò cổ vũ.

Du Hạo cười nhìn có rồi cúi xuống hôn nhẹ lên môi cô.

Sau buổi lễ tại nhà thờ, bữa tiệc ấm cùng được diễn ra tại biệt thự của Du Hạo

Cảnh Hàn và Đàm Phong cùng chạm cốc chúc mừng Du Hạo

– Quen nhau bao lâu không ngờ bạn mình cũng có một mặt lãng mạn như vậy.

Du Hạo phình mũi

– Đương nhiên các cậu còn phải học hỏi mình nhiều.

Cả ba cùng cười vui vẻ.

Bên này ba cô gái cũng đang chúc mừng nhau

– Chúc mừng được nhưý nha. Cứ kêu không có màn cầu hôn lãng mạn giờ có rồi.

Mẫn Quân tặc lưỡi.

– Xem ra chuyện tình của mình so với các cậu có vẻ hơi tẻ nhạt nhỉ.

Y Lan đang bế con cười lên tiếng

– Làm gì có, chẳng qua cậu và Đàm Phong cả hai rất tâm đầu ý hợp ngay từ đầu chứ đâu như bọn mình. Phải không bé yêu

Cô nựng nựng mà con.

Mẫn Quân cười đưa tay bế bé.

– Mình mới không thèm ganh tị, giờ cần làm thân với con rể đã nào. Nào ra mẹ bế.

– Uh mình không chịu con rể mình chứ.

– Vậy còn để xem cậu sinh trai hay gái đã, nhưng vấn đến sau.

– Cần xếp hàng sau Đàm Quản Dao nhà mình.

– Đã nghĩ tên rồi hả, tên hay đó. Phương Cảnh Tuệ – Đàm Quân Dao xứng đôi đẩy.

Cả ba lại cùng nâng ly.

– Đương nhiên là bọn anh sẽ sinh con trai rồi. Bọn anh sẽ chờ vợ chồng em sinh thêm một tiểu công chúa nữa lúc đó nhất định chúng ta sẽ làm thông gia.

Ba người đàn ông tiến lại gần, mỗi người tách ra đến đứng cạnh người phụ nữ của mình.

Cảnh Hàn đưa tay bể con giúp Y Lan.

– Haizzz con trai à, xem ra sau này con sẽ lại giống ba, khổ vì quá nhiều bạn gái theo đuổi thôi.

Nghe vậy tất cả mọi người cùng cười rộ lên.

– Xem kìa Đàm Phong, xem mũi cậu ta nở hết cả lên rồi kìa.

Y Lan trợn mắt giằng lại con từ tay Cảnh Hàn.

– Có gì đáng tự hào, con trai, sau này tốt nhất con nên tốt với một người phụ nữ thôi. Nếu không con sẽ khổ cả đời đó. Tốt nhất đừng giống cha con.

– Con giống cha tốt chứ sao, phải không con trai.

Cảnh Tuệ tròn mắt nhìn xung quanh rồi toét miệng cười chân tay khua loạn xạ.

END.