Cô Vợ Bé Của Thái Tử Chỉ Muốn Làm Con Cá Muối

Chương 262: Dựa vào bản lĩnh




Tuy Thái hậu lớn tuổi, mấy năm nay cũng không can thiệp nhiều vào chuyện hậu cung, nhưng sau khi Tiên đế băng hà, bà có thể dùng uy quyền trấn áp bao nhiêu phi tần và hoàng tử trong hậu cung, đẩy con trai của mình lên ngôi, đủ thấy Thái hậu không phải dạng hiền lạnh gì.

Tần hoàng hậu không muốn vì một Lương đệ cỏn con mà xung đột với Thái hậu.

Tần hoàng hậu do dự, cuối cùng vẫn quyết định nói chuyện với Hoàng đế.

Hoàng đế đang phê duyệt tấu chương trong ngự thư phòng, thấy Tiêu hoàng hậu đến, ông không hề ngạc nhiên.

Ông phất tay.

Thái giám cung nữ đều lui ra ngoài.

Trong ngự thư phòng chỉ còn lại Hoàng đế và Hoàng hậu.

Tần hoàng hậu lạnh lùng nói “Thần thiếp muốn bàn chuyện Trắc phi của Thái tử với bệ hạ.”

Hoàng đế phê duyệt tấu chương, không ngẩng đầu lên nói “Trắc phi của Thái tử thì làm sao?”

“Nữ nhi của Cảnh thái phó không thích hợp làm Trắc phi.”

Hoàng đế hỏi ngược lại “Vậy nàng cảm thấy ai thích hợp làm Trắc phi?”

Tần hoàng hậu nói “Dĩ nhiên là Tần thập nương, từ nhỏ đã có duyên với Thái tử, phù hợp với Thái tử hơn Cảnh tam nương.”

Hoàng đế ngừng phê duyệt, ngẩng đầu nhìn bà, ẩn ý không rõ cười nói “Tần thập khi còn nhỏ chỉ gặp Thái tử một lần, Thái tử cũng đã quên chuyện này, nói gì đến duyên phận? Nàng nói lung tung như vậy, không sợ hủy hoại thanh danh của cháu gái mình sao?”

Tần hoàng hậu “Dù chỉ gặp một lần, cũng là duyên phận.”

Hoàng đế ngả người ra sau, ánh mắt thâm trầm nhìn bà “Chỉ là một Trắc phi mà thôi, lại phiền đích thân Hoàng hậu đến đây, xem ra Hoàng hậu rất muốn vị trí Trắc phi này.”

Tần hoàng hậu nghe ra ý châm chọc trong lời của ông, cũng không tức giận, vẫn lãnh đạm như cũ.

“Thần thiếp xin bệ hạ thành toàn.”

Hoàng đế “Nếu trẫm không muốn thành toàn thì sao?”

Tần hoàng hậu “Vậy thì dựa vào bản lĩnh đi.”

Hoàng đế cười lạnh nói “Được, dựa vào bản lĩnh!”

Trò chuyện đến đây kết thúc.

Hoàng đế và Hoàng hậu thêm một lần chia tay không vui.

Trở về điện Tiêu Phòng, Tần hoàng hậu lập tức viết thư gửi cho Tần gia.

Bà muốn Tần gia ngăn Cảnh Thi Lan và Đoạn Vũ Vi vào cung.

Tuy nhiên vẫn muộn một bước.

Hoàng đế sớm đoán được Hoàng hậu sẽ làm như vậy, hôm qua ông đã cùng Cảnh thái phó và Đoan Quốc công bàn bạc chuyện này, tránh phát sinh thêm chuyện gì, sáng sớm hôm nay Cảnh thái phó và Đoan Quốc công đã đưa Cảnh Thi Lan và Đoạn Vũ Vi tiến cung.



Lúc này, Hoàng đế đã sai người đưa các nàng đến Đông cung.

Dù sao cũng chỉ là Trắc phi, đơn giản bày vài bàn là được, không cần chuẩn bị gì đặc biệt.

Thế nên khi Thái tử về đến Đông cung, phát hiện trong Đông cung có thêm hai phi tần, là Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ.

Hai người đỏ mặt hành lễ với Thái tử.

Lạc Thanh Hàn miễn lễ.

Hắn không do dự, quyết định cung điện cho hai người.

“Cảnh trắc phi ở điện Uyển Hà, Đoạn lương đệ ở Ninh Vũ uyển.”

Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ lại hành lễ tạ ơn.

Vì các nàng đến quá đột ngột, điện Uyển Hà và Ninh Vũ uyển còn chưa kịp quét dọn, chưa thể dọn vào, đành phải tạm trú ở điện Lân Đức.

Để chào mừng Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ, Thái tử đã sai người tổ chức yến tiệc điện Lân Đức.

Các phi tần trong Đông cung đều nhận được lời mời.

Khi tin tức truyền đến điện Thanh Ca, ai nấy đều dùng ánh mắt lo lắng nhìn Tiêu trắc phi.

Tiêu Hề Hề không hiểu gì “Các ngươi nhìn ta như vậy làm gì? Trên mặt ta dính bẩn à?”

Bảo Cầm nghĩ nàng giả vờ kiên cường, nhẹ giọng an ủi “Nương nương, người đừng buồn, dù có thêm Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ, người vẫn là phi tần được Thái tử sủng ái, bọn họ không thể đoạt sủng ái của người.”

Tiêu Hề Hề không cảm thấy mình buồn.

Nhưng nàng vẫn hiểu nỗi lo của Bảo Cầm.

Bao Cầm giúp Tiêu trắc phi trang điểm, khi mặt trời lặn, Tiêu trắc phi ngồi kiệu đến điện Lân Đức.

Điện Lân Đức tối nay vô cùng náo nhiệt.

Phi tần các cung đều tụ tập ở đây, trang điểm xinh đẹp, thoáng nhìn như cảnh tượng trăm hoa đua nở.

Tiêu Hề Hề là một trong bốn Trắc phi, nàng ngồi cạnh ghế chính, vị trí rất dễ thấy.

Bạch trắc phi ngồi đối diện nàng.

 

 

Ánh mắt hai người khó tránh chạm nhau.

Tiêu Hề Hề còn chưa kịp phản ứng, Bạch trắc phi đã thu hồi tầm mắt, cụp mắt uống trà, như không thèm để ý tới ai.

Lý trắc phi còn đang chăm chỉ chép kinh trong điện Kim Phong, tối nay không có cơ hội lộ diện.

Khi Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ xuất hiện, mọi người đồng loạt nhìn các nàng.



Cả hai đều là mỹ nhân hiếm có.

Cảnh trắc phi mặc nhu quần tay rộng màu tím nhạt, phong thái dịu dàng hiền thục, bước đi tao nhã điềm đạm, có khí chất nhã nhặn trầm tĩnh độc nhất của thư hương thế gia.

Đoạn lương đệ mặc váy dài in hoa màu hồng, mắt sáng răng trắng, mặt tròn dễ thương toát lên vẻ thanh tú ngây thơ, thoạt nhìn giống kiểu em gái hàng xóm ai cũng yêu thích.

Các nàng ngồi cạnh Thái tử.

Một trái một phải, mỗi người có phong cách riêng.

Thái tử bị kẹp giữa không hề có biểu cảm gì trong suốt quá trình, giống như người công cụ bị ép buộc.

Vì chỉ là gia yến đơn giản nên mọi người khá thoải mái, vài phi tần chủ động ca hát nhảy múa cho Thái tử xem.

Thái tử cho phép.

Chúng phi tần muốn thu hút sự chú ý của Thái tử, lần lượt thể hiện hết tài năng của mình.

Bạch trắc phi không có tâm trạng xem náo nhiệt, phần lớn thời gian đều uống trà, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn Thái tử.

Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ cũng vậy.

So với màn trình diễn của các phi tần, các nàng quan tâm Thái tử đang làm gì hơn.

Thái tử đang làm gì?

Ngài ấy đang nhìn Tiêu trắc phi.

Mà Tiêu trắc phi vừa ăn vừa xem biểu diễn.

Không nhắc tới mấy cái nháy mắt mà các phi tần thỉnh thoảng ném cho Thái tử, các nàng biểu diễn rất hay, dù là gảy đàn, ngâm thơ, ca hát hay nhảy múa, còn đặc sắc hơn những gì nàng xem trên tivi.

Hiếm khi có tiết mục hay như vậy, Tiêu Hề Hề dĩ nhiên muốn xem thêm vài lần.

Sau khi các phi tần kết thúc màn biểu diễn thì yến tiệc cũng kết thúc.

Thái tử đứng dậy, chuẩn bị về điện nghỉ ngơi.

Chúng phi tần đứng dậy cung kính tiễn Thái tử.

Ngoại trừ Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ, các phi tần khác đều rời khỏi điện Lân Đức, về cung của mình.

Tiêu Hề Hề còn chưa đi xa, đã bị Bạch trắc phi gọi lại.

Bạch trắc phi vẫn là dáng vẻ yếu ớt đó.

Nàng ẩn ý nói “Nữ nhân trong cung này đến lượt này rồi đến lượt khác, chưa từng có ai đắc sủng lâu dài, hôm nay có Cảnh trắc phi và Đoạn lương đệ, ngày mai nói không chừng còn có nữ nhân khác, Tiêu muội muội nên nghĩ thoáng một chút nha.”

Tiêu Hề Hề chân thành nói “Ta nghĩ thoáng lắm nha, ngược lại là tỷ tỷ đó, sức khỏe không tốt, đừng vì mấy chuyện linh tinh mà tức giận lại hại thân thể.”