Lạc lão gia tử lập tức lo lắng, sắc mặt xấu đến khó coi.
Thấy vậy, bác sĩ vội vàng nói với Hạ An Nhiên:
"Đừng để tâm trạng bệnh nhân dao động quá nhiều!"
Hạ An Nhiên: "..."
Rõ ràng làm người tốt, sao lại có cảm giác như bị “bắt cóc"?
Tuy nhiên, Hạ An Nhiên không thể đi được nữa, vì vậy cô chỉ có thể đưa Lạc lão gia đến phòng bệnh cùng với y tá và bác sĩ.
Chị Hồng im lặng khi nhìn cảnh này, vẻ mặt có chút xấu xa.
Cô không ngờ Hạ An Nhiên tới đây lần này không phải để chặn Lạc Ngạn, mà là đang theo dõi Lạc lão gia.
Thậm chí còn suông sẽ khiến Lạc lão gia thích cô!
Chị Hồng nghiến răng, "Thật sự đã đánh giá thấp người phụ nữ này!"
Nhưng chị tuyệt đối không thể đứng nhìn Lạc lão gia bị người phụ nữ này lừa gạt.
Lạc lão gia được đưa đến phòng bệnh, sau khi các bác sĩ kiểm tra, liền rời đi.
Trên đường đi, Lạc lão gia không ngừng nhìn chằm chằm Hạ An Nhiên, như thể rất lo lắng cô sẽ đột ngột rời đi.
Tuy nhiên, Lạc lão gia bây giờ vẫn đang còn trùng độc.
Luôn nhịn không được mà bới móc cơ thể.
Hạ An Nhiên nhìn thấy tình hình, liền rót một ly nước cho Lạc lão gia, "Uống nhiều nước"
Nhìn thấy hành động của Hạ An Nhiên, Chị Hồng không khỏi chế nhạo, "Cơ thể của Lão gia, làm sao uống nhiều nước có thể tốt?"
Thật sự nghĩ nước ấm toàn năng như vậy sao?
Chị Hồng cảm thấy lời nói của mình không tồi, nhưng nhìn thấy Lạc lão gia đã uống cạn ly nước mà Hạ An Nhiên đưa cho.
Hạ An Nhiên lại rót thêm một ly, tiếp tục đưa cho Lạc lão gia.
Đối mặt với một cốc nước khác, Lạc lão gia không khỏi liếc nhìn Hạ An Nhiên, lộ ra vẻ khó hiểu.
Hạ An Nhiên giải thích, "Uống nhiều nước hơn có thể tăng tốc độ trao đổi chất."
Lạc lão gia nghĩ đến vừa rồi, Hạ An Nhiên đã cho ông ấy uống được vật gì đó, tuy rằng tỉnh lại nhưng cơ thể lại vô cùng ngứa ngáy.
Vậy, đây có phải là để đào thải chất độc ra khỏi cơ thể thông qua quá trình trao đổi chất?
Lạc lão gia không nói gì thêm, ông uống một lúc ba cốc nước ...
Chị Hồng ở bên nhìn tình cảnh này với vẻ mặt vô cùng phức tạp.
Lúc trước chị có nghe Lạc Ngạn mơ hồ nhắc đến,
Lạc lão gia tính tình rất quái gở và vô cùng đáng ghét, khi giao du với ông ấy, chỉ có thể làm theo ý
của ông lão.
Nhưng nhìn cái cách mà ông ấy ngoan ngoãn nghe lời Hạ An Nhiên, thì ông ấy đáng ghét ở đâu?
Không chừng, thời điểm đó Lạc Ngạn chỉ đang nói đùa với chị mà thôi, đúng không?
Trong lúc nhất thời, chị Hồng cảm thấy mình không còn e ngại khi đối mặt với Lạc lão gia nữa.
Lạc lão gia chỉ là có thân phận cao quý mà thôi,
mặc khác cũng sẽ giống như những ông lão bình thường, cho nên không có gì phải sợ.
Nghĩ đến đây, chị Hồng không khỏi cẩn thận một chút.
Lạc lão gia rất thân thiện và dễ dàng giao tiếp, vậy nên một số chuyện, cô có thể trực tiếp đề cập đến, để cho Lạc lão gia sẽ không bị người phụ nữ Hạ An Nhiên này lừa gạt, lợi dụng!