Hạ An Nhiên chậm chạp đi ra mở cửa.
Cố Kì nhìn Hạ An Nhiên đang có vẻ uể oải, vẻ mặt trịnh trọng, "Học muội, chúng ta tâm sự một chút được không?"
Hạ An Nhiên không từ chối, để Cố Kì đi vào.
Sau vào đến phòng ....
Cố Kì hóa thân thành một người chị em thân thiết, an ủi Hạ An Nhiên bằng nhiều cách khác nhau.
Còn cùng với cô ấy nói về chuyện nam và nữ trong lúc xảy ra chuyện thì nên làm như thế nào để hòa
bình và thân thiện, làm thế nào để bình tĩnh, làm
thế nào để kiên trì nắm tay người con trai đó, và làm thế nào để sống với nhau đến răng long đầu bạc.
Ngay từ đầu, Hạ An Nhiên đã có tâm trạng không
tốt.
Nghe Cố Kì lảm nhảm như một Đường Tăng, nhịn không được ngắt lời, nhắc nhở đúng trọng tâm: “Những triết lí như thế này, trên mạng có rất nhiều.”
Cố Kì sửng sốt, "Thật sao? Tôi còn nghĩ tôi là người khởi đầu"
Hạ An Nhiên: "..."
Như vậy, người chị này đến đây là để giải mã tâm hồn cho cô ấy sao?
Hạ An Nhiên nhìn về phía Cố Kì, “Triết lí, không hay
chút nào!"
Cố Kì: “Cô suy ngẫm đi, từ từ suy ngẫm, nhất định sẽ thấm!"
HỌAn Nhiên nghiêm túc suy ngẫm một hồi, híp mắt đè xuống một sự chua chát, “Tiền bối, tôi biết cô nói nhiều như vậy là có ý gì... đã làm cho cô lo lắng."
Cố Kì hiếm khi nghe thấy Hạ An Nhiên gọi cô là “tiền bối".
Cố Kì càng lo lắng hơn, “Bộ dạng này của cô, làm sao tôi có thể yên tâm?"
Cố Kì nói với vẻ tức giận, "Anh ta đã làm cái quái gì
với cô mà khiến cô tức giận như vậy? Sớm biết như
vậy... khi tôi đến gặp anh ta. Tôi không nên khách sáo với anh ta như vậy! Nên đánh anh ta một trận!".
Mặc dù Diêm Vương sống rất đáng sợ.
Nhưng anh đã làm cho học muội khó chịu, dù đáng
sợ đến đâu cũng nên cho một trận.
Hạ An Nhiên kinh ngạc nhìn chằm chằm Cố Kì, “Cô đi tìm Lăng Mặc?"
Cố Kì nhận ra mình lỡ miệng, cũng không có gì... chỉ là, bây giờ tôi cũng được xem là người nhà của cô, cho nên tôi đương nhiên muốn giúp cô tìm Lăng Thiếu gia để nói chuyện"
Hạ An Nhiên thực sự ngạc nhiên.
Cố Kì rất nhút nhát, nhưng bây giờ cô đã đi gặp Lăng Mặc để lấy lại công bằng cho mình.
Lòng của Hạ An Nhiên cảm thấy ấm áp.