Hàn Doanh rất hài lòng với sự thông minh của Ngô
Chí Tình.
Ở một bên giả bộ thương cảm nói: "Tôi bị bắt nạt thì
cũng thôi đi, nhưng thật sự không ngờ có người lại xấu như vậy, ngay cả phục vụ cũng bắt nạt, nhất định phải cạn tàu ráo máng như vậy, thật sự không biết là có nhân tính hay không, tại sao có thể độc ác như vậy, đúng là một người độc địa"
Ba người phụ nữ này, trực tiếp đổi trắng thay đen.
Đặt họ vào vị trí vô tội, và Hạ An Nhiên đã bị đẩy đến kết cục làm một người xấu.
Người quản lí nhìn thấy tình hình thì sững sờ một
lúc.
Nhưng người quản lí hiểu rằng dù thế nào thì hôm nay anh ta cũng sẽ đắc tội với một bên.
Ngay khi người phụ trách đang nghĩ cách giải quyết, Hàn Doanh lại sốt sắng nói thêm một câu "Một lát nữa tôi đi dự tiệc, tổng giám đốc khách sạn của anh cũng sẽ tham dự. Lúc đó tôi nhất định sẽ nói chuyện với ông ấy. Ngay cả nhân viên phục vụ của khách sạn cũng không được bắt nạt! Khách sạn phải bảo vệ quyền lợi của họ."
Lời nói của Hàn Doanh rõ ràng là có ẩn ý.
Cô ta quen biết cấp trên của Khách sạn!
Người phụ trách nghe nói như vậy, rõ ràng cái cân
công lí của anh ta có chút thiên vị.
Hạ An Nhiên nhìn thấy tình cảnh này, thấy buồn cười
không nói nên lời.
Cô lấy chiếc điện thoại luôn ở bên cạnh ra, lướt nhẹ màn hình vài lần và bấm vào một đoạn ghi âm.
Trong lúc đoạn ghi âm được phát lại ...
Hạ An Nhiên nhìn thật sâu ba nữ diễn viên kịch, "Các người phối hợp rất tốt, đều tốt nghiệp trường điện ảnh sao? Phối hợp rất tự nhiên!"
Hạ An Nhiên xuất thân từ cô nhi viện cho đến nay đã gặp đủ loại người.
Kiêu ngạo và độc đoán, bắt nạt người khác, phân biệt cao thấp vô số kể.
Và những người này có một đặc điểm, chỉ cần không có bằng chứng để chứng minh tội ác mà họ đã phạm phải, họ có chết cũng không nhận tội.
Đối mặt với tình huống như vậy, Hạ An Nhiên dần
dần có cách để chứng minh sự vô tội của mình.
Hôm nay, từ chuyện Ngô Chí Tình làm khó dễ đến
chuyện nhân viên phục vụ làm phiền cô, Hạ An
Nhiên đã biết hôm nay mọi chuyện sẽ không tốt.
Cô ấy tất nhiên cũng có chuẩn bị một chút.
Bản ghi âm vẫn đang phát.