Nói xong, Cố Kỳ không muốn ở lại đây lâu nên lập tức chuẩn bị quay về báo cáo kết quả cho thầy.
Thấy người bên kia chuẩn bị rời đi, Thu Tự Châu đột nhiên gọi với lại, “Phiền phức của Long Đằng bây giờ sẽ không còn là vấn đề sau khi hợp tác với tập đoàn Lăng thị. Nếu cô còn không yên, tôi sẽ giúp các cô dạy dỗ một vài người."
Ban đầu Cố Kỳ không hiểu Thu Tự Châu nói gì.
Nhưng khi trở về quán rượu, nhìn thấy tin Weibo, mới hiểu ra thế nào là dạy dỗ một vài người.
Tài khoản Weibo chính thức của tập đoàn Lăng thị
đã đăng một tin ngắn gọn súc tích,
[Tập đoàn Lăng thị: cùng với @viện nghiên cứu Long Đằng, hợp tác vui vẻ.]
Sau khi được đăng lên, tin tức đã làm không ít người bị sốc.
[Tập đoàn Lăng thị thực sự muốn tham gia vào ngành công nghiệp dược phẩm!]
[Ha, tôi cảm thấy sao nhỉ, trên thực tế một câu thoại khác của tập đoàn Lăng thị là: Đứa trẻ của ngành dược, run sợ! ! !].
[cơn mưa đẫm máu đang đến! ]
[Tuy, các công ty khác xui xẻo, nhưng Long Đằng nhất định may mắn thoát nạn, nhìn xem, nhân gia đã trực tiếp hợp tác với tập đoàn Lăng thị!]
[Kẻ lớn vẫn là kẻ lớn, kẻ lớn chỉ nhìn vào kẻ lớn!]
Chỉ là có một số người không thích nghe ngóng như cư dân mạng.
Sau khi nhìn thấy Weibo này, Hàng Ánh cũng nhanh chóng gặp Cố Ngôn Thừa, nói rõ tình hình.
Cố Ngôn Thừa sắc mặt vô cùng khó coi, "Không phải là Thu Lương Nhạc và Lăng Mặc đang cãi nhau sao? Chuyện gì đang xay ra đây?"
Hàng Ánh cũng không rõ, "Weibo chính thức của tập đoàn Lăng thị rõ ràng là có ý bảo vệ Viện nghiên cứu Long Đằng, hơn nữa là đang nói bóng gió chúng ta, đừng làm gì quả đáng với Long Đằng!"
Cố Ngôn Thừa không hiểu điều này có nghĩa là gì.
Tóm lại, mọi thứ anh ta làm trước đây đều trở nên vô ích, phải không?
Cố Ngôn Thừa tức giận hét lên: "Cút ra ngoài!"
Hàng Ánh thấy tâm trạng Cố Ngôn Thừa không tốt, cũng không tiện ở lại nên đã nhanh chóng ra ngoài.
Sau khi Hàng Ánh rời đi, Cố Ngôn Thừa lập tức lấy điện ra bấm một dãy số.
Một lát sau, điện thoại được kết nối.
Cố Ngôn Thừa trực tiếp tức giận với đầu dây bên kia.