Hạ An Nhiên không còn vướng bận gì nữa.
Sau khi hoàn thành dự án thi đấu, bắt đầu trở thành một con người vui vẻ, tự do.
Lăng Mặc đến công ty rồi mà cô vẫn lười biếng nằm trên giường.
Mãi cho đến khi Tôn quản gia lên và nói với cô: " Lăng lão phu nhân mời cô qua nhị phòng."
Hạ An Nhiên nhìn Tôn quản gia với vẻ nghi
hoặc “Nhị phu nhân đột nhiên kêu tôi đến đó? Ở đó có chuyện quan trọng sao?" Nếu không, bà sẽ không cho mời, đúng không? Phải có một cái cớ, phải không?"
Tôn quản gia: “Bên đó có khách đến thăm, chắc là Nhị phu nhân muốn cô sang đó chào hỏi."
Lão phu nhân và phu nhân là hai thái cực.
Một người thì quá hung hăng, làm việc cũng rất liều lĩnh, lỗ mãng, nên khi Hạ An Nhiên qua đó Tôn quản gia cũng thấy rất lo lắng, sợ sẽ có chuyện gì xảy ra.
Nhưng Nhị phu nhân là không như vậy, bà ấy rất biết kiềm chế và ít nói, bà ấy nhất định sẽ không làm khó Hạ An Nhiên, có bà ấy ở đó nhất định sẽ không có chuyện gì.
Hạ An Nhiên sửa soạn đơn giản, cô vốn. định qua đo một mình, nhưng sau đó nghĩ lại, liền gọi điện cho Kiều Mạn.
Sau lần bị nhắc nhở trước kia, Kiệu Mạn làm việc đã nhanh nhẹn hơn rất nhiều.
Hạ An Nhiên dường như giao phó toàn quyền cho cô, tất cả mọi thứ đều do cô sắp xếp.
Sau khi đến phòng...
Hạ An Nhiên nhìn thấy vị khách mà Tôn quản gia nói, hóa ra là Lê Tư Phi.
Cô cũng không có ý gì, quan hệ của Lê Tư Phi với Nhị phu nhân cũng khá tốt, nên cô ấy ở đây cũng là điều bình thường.
Chỉ là, ánh mắt Lê Tư Phi và Lăng Tư nhìn cô không giống nhau, là ánh mắt hình viên đạn.
Lăng Tư nói chuyện một cách kỳ quái" Ô, tôi còn tưởng chị dâu sẽ không đến chỗ
chúng tôi, không ngờ rằng tôi tùy tiện gọi một tiếng cô liền tới!”
Hạ An Nhiên liền hiểu ra, không phải Nhị phu nhân cho gọi mà chính là Lăng Tư,
Lăng gia là nơi rất coi trọng quy tắc.
Nhị phu nhân gọi cô qua, đương nhiên vì tôn trọng trưởng bối cô sẽ qua liền.
Nhưng cô với Lăng Tư ngang vai vế.
Hơn nữa, gọi cô qua một cách thiếu nghiêm túc như vậy, rõ ràng là muốn sỉ nhục cô.
Nếu như trước kia Hạ An Nhiên không muốn tính toán những chuyện nhỏ nhặt.
Nhưng bây giờ .