Hạ An Nhiên ngẩn người đến viện nghiên cứu.
Ngày hôm qua, tuy rằng Viện nghiên cứu đã xảy ra chuyện lớn như vậy, nhưng đã bị trấn áp, không có phát tán quy mô lớn.
Bây giờ cũng không ai biết rằng cô ấy là một người rất quan trọng, người “mang tiền vào nhóm”.
Hạ An Nhiên đi thẳng vào phòng nghiên cứu của
Đoạn Thư.
Đoạn Thư đã ở đây, và đang làm thí nghiệm.
Khi nhìn thấy Hạ An Nhiên, anh sửng sốt, "Viện nghiên cứu đã bố trí phòng nghiên cứu mới cho cô, são cô vẫn đến đây?"
Hạ An Nhiên: "... Tôi đã quen ở đây."
Đoạn Thư hai mắt sáng ngời hỏi:" Ba loại chất xúc tác kia, làm sao cô có thể phát hiện ra? "
Hạ An Nhiên cũng không giấu và đưa ra lời giải thích.
Đoạn Thư nghe xong gật đầu một cái, sau đó thẳng thắn thuyết phục, "Cỗ rất lợi hại, tại sao lại tới đây? Trình độ của cô mà đến đây hoàn toàn là một sự phung phí!"
Hạ An Nhiên: “
Dù sao thì cô ấy cũng là vợ của Lăng Mặc, và được coi là vợ sếp của anh ta.
Nhưng Đoạn Thư lại thật sự thẳng tay nói Tập đoàn Lăng thị như vậy, đây thực sự là thói xấu người anh trai này
Hạ An Nhiên không nhịn được hỏi: "Thật ra ở đây không tệ?" "Môi trường nghiên cứu ở đây khá tốt, trang thiết bị tốt, nhưng không khí kinh doanh quá nặng nề. Nếu không phải các viện nghiên cứu khác không cần tôi, tôi đã không đến đầy..."
Nhìn Hạ An Nhiên rất nghiêm túc, "Tôi khuyên cô nên đến những viện nghiên cứu như Long Đặng. Người như cô đi xin việc, chắc sẽ không có vấn đề gì."
Hạ An Nhiên nhất thời không biết nên nói cái gì.
Để vợ của sếp đi làm việc ở một nơi khác?
Tuy nhiên, Hạ An Nhiên nghe thấy được, Đoạn Thư này là muốn tốt cho cô ấy, và người này không có ý xâu.
Hạ An Nhiên không giấu giếm, "Tôi là Nghiên cứu viễn của Long Đằng.
Đoạn Thư sửng sốt, nói: "Cô là Nghiên cứu viên của Long Đằng, sao lại đến nơi này? Cô không phải là đang đùa giỡn chứ?”
Hạ An Nhiên nửa đùa nửa thật: "Còn không phải vì tôi lấy chồng ở thành phố Lô Hải, Lọng Đằng có trụ sở chính ở Bắc Kinh. Tôi không thế vừa mới cưới lại sống riêng hai nơi với chồng của tôi, điều đó làm ảnh hưởng đến tình cảm của chúng tôi".
Không có vợ, trong lòng Đoạn Thư chỉ có Viện nghiện cứu: Kết hôn thật phiền phức, còn ảnh hưởng đến nghiên cứu."
Hạ An Nhiên: “”
Đây là lý do tại sao các nhà nghiên cứu hầu hết là những con chó độc thân.
Trong mắt họ, vợ không bằng nghiên cứu!
Hạ An Nhiên không tiếp tục nói chuyện với Đoạn Thư, tiếp tục tự mình nghiên cứu.
Buổi trưa, cuối cùng việc chế tạo thuốc cũng được thực hiện suôn sẻ, và sau một hai ngày thử nghiệm hiệu quả của thuốc, dự án đã hoàn thành.
Hạ An Nhiên nghĩ đến buổi trưa cô còn có cái gọi là gặp mặt gia đình, vì vậy cô rời khỏi phòng nghiên cứu.
Sau khi rời khỏi viện, khi đi qua một con đường nhỏ, từ xa nhìn thấy Trác Châu đang nói chuyện với một người phụ nữ đeo khẩu trang.
Không đúng... Phải là người phụ nữ đeo khẩu trang, đang giáo huấn?
Hạ An Nhiên không để tâm, liền rời đi.
Ở vị trí đó, Trác Châu đang rũ đầu xuống, lại bị một người phụ nữ không ngừng dạy dỗ: "Năng lực của cậu, chạy đến đây, là có ý gì!"
Trác Châu thuận miệng nói: "Tôi thấy rằng trang thiết bị của Viện nghiên cứu tập đoàn Lăng Thị cũng không tối, đến xem thử một chút."
Người phụ nữ không khách khí nói: " Ngay lập tức nghỉ việc!"
Trác Châu không cam lòng, "Tôi dựa vào năng lực mà được nhận vào, chị dựa vào đầu muốn tôi nghỉ việc”
Người phụ nữ bất giác giật giật lỗ tại Trác Châu, "Cậu lớn rồi, không thèm nghe lời tôi nữa sao?"
Trác Châu bụm tai
Chỉ là, trên khuôn mặt vốn dĩ tỏa nắng, càng ngày càng nghiêm túc, "Chị chạy tới đây vì người đàn ông kia, có đáng không?"
Vẻ mặt của người phụ nữ đột nhiên thay đổi, nhìn chằm chằm vào Trác Châu..