Cô Vợ Bảo Bối Của Tổng Tài Lạnh Lùng

Chương 58: Không nhìn mặt




Vừa mới chạy ra thì đã thấy Nguyệt Nhi đang nằm trên vũng máu ở dưới lầu, mắt cô thì nhắm tịt lại, do cô chạy nhanh quá nên mới té lầu. Đều tại anh, tại anh mà cô mới bị như vậy. Anh hốt hoảng chạy xuống bế cô lên, anh quát lớn "Mau gọi cấp cứu nhanh lên"

--------- Tại bệnh viện ---------

Nguyêt Nhi được đưa vào bệnh viện, bây giờ cô đang được cấp cứu. 3 tiếng sau đèn trong phòng tắt đi. Gia Dương bước ra ngoài lắc đầu ( t/g : Nè cái tên Gia Dương kia bộ anh cũng bị mắc bệnh giống như mấy người bác sĩ khác hay sao, nữ chính của tôi bị cái gì thì nói nhanh lên đi, coi chừng tôi cho cậu bị gay luôn bây giờ có tin không hả. G/D năn nỉ: Thôi mà, anh yêu em mà bảo bối sao em nỡ cho anh là gay chứ. T/g: Ai là bảo bối của anh chứ hả) thật ra cái con tác giả này đã trót yêu thầm Gia Dương rồi. Ai muốn Phương Anh sáng tác truyện cho Gia Dương làm nam chính k nhỉ

Gia Dương cởi khẩu trang y tế ra "Đứa bé không thể giữ lại được. Thiên Hạo tôi xin lỗi cậu và Nguyệt Nhi, do nhà cậu xây lầu cao quá nên tôi không thể giữ được đứa bé"

Anh dựa lưng vào tường, thật ra khi đưa cô vào bệnh viện thì anh cũng đã biết được kết quả của chuyện này rồi, anh biết là con anh sẽ mất. Anh cười trong đau khổ, cười trong tuyệt vọng

Anh đi vào thì thấy cô đã tỉnh nhưng cô lại không thèm nhìn mặt anh, cô xoay qua hướng khác. "Nguyệt Nhi con của chúng ta"

"Anh đừng nói nữa. Anh ra ngoài đi" giọng nói yếu ớt của cô vang lên

"Anh xin lỗi. Đợi em khỏe lại thì anh sẽ nói chuyện với em"

Anh định đi ra khỏi phòng thì giọng nói yếu ớt của cô lại vang lên "Anh thật sự không cảm thấy có lỗi sao"

Nghe cô nói như vậy nhưng anh vẫn bỏ đi, nhưng ai biết được anh cũng rất đau, lúc anh nói với cô về chuyện Hà Thiên Di, mà anh vẫn chưa nói xong cô đã bỏ đi. Tại sao cô lại không chịu lắng nghe lời tiếp theo của anh, anh chỉ nói là lúc trước anh chỉ xem cô là thay thế thôi, nhưng bây giờ anh nghĩ anh đã yêu cô mất rồi. Khi nhắc đến tên Hà Thiên Di thì anh cũng đã cảm thấy không hề đau như trước nữa, vì cô đã giúp anh thoát khỏi nổi đau đó rồi